BÃO THÉP - Trang 306

thoáng bóng dáng một con đường. Phụng bảo Hải:

- Hòm hòm rồi đấy! Anh cho xe tiến xem nào?

Hải gọi lái xe, ra hiệu nổ máy rồi vẫy tay cho xe tiến. Tiếng động cơ gằn
lên. Chiếc xe rùng mình rồi rướn lên tiến về phía trước. Lác đác có tiếng vỗ
tay. Bỗng nó dừng lại và hơi ngoẹo đầu sang một bên. Băng xích bên phải
vẫn guồng sùng sục, còn bên trái không thấy động tĩnh gì. Phụng vẫy tay ra
hiệu dừng xe rồi lại gần xem. Anh thất kinh khi thấy băng xích bên trái đã
bị đứt dồn thành đống trên dãy bánh chịu nặng. Hải chạy lại xem cũng lắc
đầu ngán ngẩm. Đứt xích ở trên cạn đã khốn nạn rồi, bây giờ lại bị đứt giữa
ngầm ngập trong bùn nước thế này thì thật là vô vọng. Nhưng phải nghĩ ra
một cách nào đó chứ. Hai anh em xúm lại bàn bạc với nhau một lúc rồi
quyết định sẽ đề nghị công binh mở thêm một đoạn ngầm vòng tránh để các
xe phía sau vượt lên. Trong tình thế này chắc chẳng có giải pháp nào khác.
Phụng vẫy tay gọi người chỉ huy công binh. Sau khi nghe anh nêu ý định và
tự mình cũng biết đó là giải pháp duy nhất người chỉ huy công binh đồng ý.
Anh lập tức chỉ huy các chiến sĩ công binh tập trung vật liệu để làm đoạn
ngầm tránh.

Định đi lên chỗ tổ thông tin để báo về nhưng chắc là đã quá mệt nên Phụng
giục Hải lên đài xem sao. Hải trèo lên xe, vừa chụp mũ công tác lên đầu anh
mừng rỡ khi thấy sở chỉ huy đang yêu cầu báo cáo. Nhưng rồi anh ngắc
ngứ:

- 44 báo cáo 11! 44 bị đứt xích giữa ngầm. Đang yêu cầu công binh mở
đường vòng tránh cho phía sau vượt lên.

Tiếng Tân vọng về nghe xa tắp:

- Khả năng bao lâu thì xong?

Hải ngập ngừng:

- Báo cáo! Cũng không biết được nhưng chắc sẽ khá lâu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.