BÃO THÉP - Trang 98

loáng đã xong, chiếc xe đạn lại tiếp tục lăn bánh. Nhã bảo:

- Bây giờ tập trung lau đạn, lắp ngòi nổ xong rồi mới xếp vào xe. Cân đem
hết giẻ sạch ra đây! Tớ với Cân một nhóm, còn Hòa với Thắng một nhóm.
Bắt đầu đi!

Cân chui vào trong xe vơ vét đem gia được một nhúm giẻ sạch. Nhã nhăn
nhó:

- Sao chỉ được một dúm thế kia?.

Cân trề môi:

- Đấy là toàn bộ giẻ đại đội chia cho đấy! Cậu tưởng nhiều lắm à?

- Thôi, có bao nhiêu dùng bấy nhiêu vậy- Nhã tặc lưỡi.

Vừa mở nắp hòm đạn ra Thắng đã xuýt xoa:

- Ôi! Đẹp thế!- Vừa nói Thắng vừa đưa tay xoa xoa lên cái vỏ đồng thau
vàng ươm của viên đạn pháo.

Hòa đen giật giọng:

- Cẩn thận! Nó nổ bây giờ thì chết tất!

Thắng rụt tay lại như phải bỏng, mặt tái mét. Nhã lại phải nhắc Hòa:

- Thôi! Đừng trêu nó nữa!- Quay sang Thắng anh bảo- Đừng sợ, nó không
nổ đâu! Cầm lấy giẻ, lau hết mỡ đi như thế này này!- Vừa nói anh vừa làm
mẫu cho Thắng.

Thắng vừa nhìn vừa rón rén làm theo. Hòa cười:

- Thử thần kinh cậu tý thôi. Mà nhát gan thế đi đánh nhau thế nào được?.

- Thì tại bây giờ em mới được sờ vào viên đạn pháo đấy chứ! Từ hồi vào
đoàn 10 chỉ được học lái xe thôi, có biết gì đến súng đạn đâu- Thắng phân
trần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.