BARACK OBAMA - HY VỌNG TÁO BẠO - Trang 214

phải bồn chồn lo lắng. Khi lần đầu tiên gặp một nhóm phản đối, các nhân
viên đi tiền trạm đã đưa tín hiệu báo động đỏ; năm phút trước khi tôi đến
nơi, họ gọi điện vào xe tôi và nói tôi nên lánh vào hội trường từ cửa sau để
tránh phải đối mặt với họ.

“Tôi không muốn vào từ cửa sau”, tôi nói với người lái xe. "Bảo họ

chúng ta vẫn sẽ vào bằng cửa trước".

Chúng tôi rẽ vào bãi đậu xe của thư viện và thấy bảy hoặc tám người

phản đối đang tập trung dọc hàng rào: một vài phụ nữ lớn tuổi và mấy
người có vẻ là một gia đình - một người đàn ông, một phụ nữ và hai đứa trẻ
nhỏ. Tôi ra khỏi xe, tiến đến gần họ và tự giới thiệu.

Người đàn ông ngập ngừng bắt tay tôi và nói tên anh ta. Anh ta trông

cũng trạc tuổi tôi, mặc quần jean, sơ mi kẻ ô và đội mũ lưỡi trai in biểu
tượng đội bóng chày St. Louis Cardinals

[169]

. Người vợ cũng bắt tay tôi,

nhưng mấy người phụ nữ lớn tuổi vẫn giữ khoảng cách. Bọn trẻ, chắc
khoảng chín mười tuổi, nhìn tôi chằm chằm với vẻ tò mò không giấu giếm.

“Mọi người muốn vào trong không?" Tôi hỏi họ.

"Không, cám ơn ông", người chồng trả lời. Anh ta đưa tôi một cuốn sách

mỏng. "Ông Obama ạ, tôi muốn nói là tôi nhất trí với phần lớn những gì
ông nói".

"Cám ơn anh rất nhiều”.

“Và tôi biết ông cũng là một tín đồ Thiên chúa giáo, cũng có gia đình".

“Vâng đúng thế".

“Thế sao ông lại ủng hộ giết hại trẻ em?"

Tôi trình bày là tôi hiểu quan điểm của anh ta nhưng không thể đồng ý

với anh ta được. Tôi giải thích niềm tin của tôi rằng rất ít phụ nữ quyết định

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.