“Xin hỏi ngươi là ai? Thỉnh mau chóng thả ta đi. Nếu muốn vơ vét tài
sản Mạnh Đình… chỉ sợ kết quả làm ngươi thất vọng.”
Người nọ chính là cười cười, cũng không trả lời, không nhanh không
chậm nhấn phím điện thoại.
“Hello Mạnh đại thiếu, đã lâu không gặp?”
“Tiếu Phi Dương? Có chuyện gì?” Mạnh Đình thanh âm từ điện thoại
vang lên.
“Bằng hữu lâu ngày ân cần hỏi thăm một tiếng thôi mà, làm gì khẩn
trương như vậy.”
“Ta không có tâm trạng bồi chuyện vòng quanh cùng Tiếu công tử, thực
xin lỗi, ta phải cúp máy.”
“Tốt, bất quá, ta nghe ngươi gần đây không gặp nhiều may mắn, tình cũ
tình mới, đồng thời mất tích.”
“Ngươi có ý gì?”
“…Thực bất hạnh ta muốn nói cho ngươi, ta vừa vặn nhặt được một
người.”
“Nhân Nhân? Nhân Nhân ở chỗ ngươi?” Thanh âm trong điện thoại quả
nhiên trở nên vội vàng.”
“Nhân Nhân, haha, vì cái gì ngươi không lo lắng là Thư mỹ nhân bị ta
nhặt được? Thư Dương bị ngươi ăn tàn mạt tịnh, lại một cước đá văng ra,
giờ phút này cho dù là sống chết ngươi cũng sẽ không quan tâm đi?”
“…Là Thư Dương buộc ngươi bắt Nhân Nhân?”
Tiếu công tử chính là cười lạnh, “
“Chuyện này cùng Thư không quan hệ. Bất quá, ta cho ngươi ba ngày
tìm Thư mang về cho ta, Nhân Nhân sẽ trở về với ngươi. Nếu Thư có
chuyện không hay xảy ra, như vậy, Mạnh Đình, ta sẽ không để Nhân Nhân
của ngươi sống yên ổn.”
Dứt lời cũng không bận tâm phản ứng của Mạnh Đình, liền tắt máy.
Mạnh Đình không ngừng gọi lại, chuông điện thoại một lần một lần
vang lên.
Buông cánh tay vừa mới đè miệng của ta lại, lại kéo băng dán trói chân
tay xuống. Không khí trong này lạnh lẽo, lại không biết bên người có bao