Chương 11
(Hiện tại)
Haiz, tự nhiên lại sót mất chương 11 =.=”. Chương này tiếp theo của
chương 9, ở hiện tại nhé. Ở chương trước, Thư Dương đòi bỏ đi, Nhân
Nhân bị 2 người Thư và Manh Đình đẩy qua đẩy về, cuối cùng Mạnh Đình
đẩy một cú khiến em nó hộc máu, và vào viện nằm.
————————
Mở mắt ra, một màn trắng nhợt chói mắt, cùng mùi thuốc khử trùng.
Cổ tay được truyền dịch, nước thuốc rất lạnh, toàn bộ cánh tay đều mất
nhiệt độ.
Người chung phòng bệnh bên cạnh đại khái đã ngủ say, tiếng ngáy nhẹ
nhàng. Bầu trời sáng, ta không biết là đã mấy giờ.
Bác sĩ đi tới, thấy ta tỉnh, xoay người đóng cửa lại: “Cảm giác thế nào?
Viên tiên sinh?”
“Hoàn hảo” Ta gật gật đầu, lại phát hiện mình thập phần suy yếu, “Bác
sĩ… Ta không có tiền trả thuốc men.”
Thầy thuốc như có điều suy nghĩ, nhìn ta một lát, bỗng nhiên nói: “Viên
tiên sinh, ngài có cần…báo cảnh sát hay không?” Hắn dừng lại một lúc, tựa
như xem xét từ ngữ, “Ý ta là, cơ thể của ngài vết thương thập phần nghiêm
trọng.”
Báo cảnh sát, có lẽ từng cần, chính là hiện tại… Ta yên lặng lắc đầu.
“Cơ thể của ta làm sao vậy?”
“Bước đầu chuẩn đoán là dạ dày có vấn đề, ngài có thể sẽ phải phẫu
thuật. Đương nhiên, tình huống cụ thể cũng phải xem kết quả kiểm tra.”
Kỳ thật ta cũng không quan tâm tình trạng cơ thể mình, qua nhiều năm
như vậy, chỉ có cố ý huỷ hoại, cũng chưa bao giờ biết trân trọng.
Bác sĩ thấy ta không nói gì, liền an ủi: “Đừng lo lắng, mau chóng trị liệu
là tốt rồi.”