cái gì, mẹ yên tâm đi, con sẽ chịu trách nhiệm với cuộc sống của
chính mình.”
“Thật sao?” Mẹ Lâm còn có chút không xác định, bà chỉ có
một đứa con gái, đương nhiên mong muốn cô nhanh chóng có thể
vui vẻ mà sống, lần trước cô như vậy, kỳ thật làm cha mẹ, tận đáy
lòng họ không hề dễ chịu hơn cô cao nhiêu, cũng khó chịu muốn
chết.
Lâm Lệ dùng sức gật đầu: “Dạ, thật sự.”
“Vậy là được, vậy là được…” Mẹ Lâm gật đầu, kéo tay cô lại
hỏi: “Vậy cậu ấy có đối xử tốt với con không? Thương con không?”
Lâm Lệ rất sửng sốt, mới phản ứng đến cậu ấy trong lời nói
của mẹ mình là chỉ Chu Hàn, khuôn mặt có chút xấu hổ gật gật đầu,
nói: “Anh ấy, anh ấy đối với con rất tốt.” Kỳ thật nếu thật sự bám
vào quan hệ hợp tác của bọn họ mà nói, Chu Hàn quả thật đối xử
với cô không tệ, bọn họ hợp tác đến trước mắt cô chưa chỗ nào
không hài lòng.
Nhìn biểu cảm trên mặt cô, mẹ Lâm chỉ cho là cô là e lệ
ngượng ngùng, khóe miệng khẽ nhếch lên, lại hỏi tiếp: “Vậy tính
tình của cậu ấy như thế nào, sẽ không động một chút liền phát cáu
chứ, còn có, con có biết cuộc hôn nhân trước đây của cậu ấy như thế
nào không? Sẽ không phải bởi vì tính tình của cậu ấy hoặc là nguyên
nhân vì cậu ấy mà dẫn đến kết quả này chứ?”
Lâm Lệ vội lắc đầu, giải thích nói: “Không, không phải, cuộc
hôn nhân trước cũng không phải do anh ấy, là vấn đề vợ cũ của anh
ấy.”
Nghe vậy, mẹ Lâm thế này mới thả lỏng, gật gật đầu: “Vậy
là được.” Mặt khác lại nghĩ đến cái gì, lo lắng hỏi: “Vậy người trong
nhà của cậu ấy có đối tốt với con không, còn có con trai của cậu ấy
có bài xích gì với con không?”
Nhớ tới sự quan tâm cùng yêu thương của mẹ Chu đối với
cô, còn có cá tính không được tự nhiên của Tiểu Bân, khóe miệng
nhẹ nhàng mỉm cười, lắc đầu nói: ” Mọi người trong Chu gia đối với
con tốt lắm, đứa nhỏ Tiểu Bân rất ngoan ngoãn, không hề đối địch
với con, thật sự, mọi người đều đối với con rất tốt.”