BẤT ÁI THÀNH HÔN - Trang 22

Đợi sau khi bác sĩ khám xong, xác định không có vấn đề gì lớn,

nhưng mà sợ là đứa bé tuổi còn nhỏ, bác sĩ sắp xếp ở lại bệnh viện
quan sát một đêm.

Nhìn đứa trẻ nằm trên giường bệnh, Lâm Lệ đau lòng cùng tự

trách, nếu không phải cô nói đưa nó đi ăn KFC, có lẽ giờ nó đã
không thế này.

Người trên giường hiển nhiên ngủ không yên, hai mắt nhắm

chặt, như là mơ thấy cái gì, mí mắt động đậy, kinh hoảng quơ tay
giữa không trung, miệng lẩm bẩm gọi: "cha … cha, đừng,đừng
không quan tâm con .. ."

Lâm Lệ đau lòng, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve mặt nó, nhẹ nhàng

nói bên tai nó: "không sao rồi, không sao rồi, dì ở đây, dì ở đây."

Cũng không biết nó có nghe thấy không nhưng mà đúng là đã

yên tĩnh hơn nhiều.

Lại ngồi lại trong phòng bệnh một lúc lâu, xác định tâm tình của

nó đã ổn định lại rồi mới nhẹ nhàng mở cửa đi ra ngoài.

Lấy điện thoại di động ra gọi cho Chu Hàn, bây giờ con xảy ra

chuyện, mặc dù đã không có gì đáng ngại, nhưng mà anh ta là cha
ruột đứa con, cô cảm thấy cần báo lại cho anh chuyện này.

Điện thoại vang lên mấy tiếng mới được Chu Hàn nhận, dường

như bên kia đang có khách, cô nghe thấy hơi ầm ĩ.

"Có chuyện gì sao?" Giọng nói lãnh đạm của Chu Hàn vang lên

ở đầu dây bên kia, nghe không hề mang theo nhiệt độ gì.

Lúc này Lâm Lệ mới phục hồi lại tinh thần, vội nói: "tiểu Bân bị

dị ứng hải sản phải vào bệnh viện."

Người bên kia điện thoại im lặng một lát, hỏi: "bây giờ thế nào

rồi?"

"Đã không còn gì đáng lo, nhưng mà bác sĩ nói phải ở lại bệnh

viện theo dõi một đêm." Lâm Lệ thuật lại.

"Nha." Chu Hàn ở bên kia điện thoại lãnh đạm trả lời, chỉ nói:

"tôi còn có việc, không có việc gì thì tôi cúp đã." Nói xong căn bản là
không đợi Lâm Lệ kịp phản ứng, liền cúp máy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.