lái xe hay không a, đèn đỏ cũng không nhìn thấy, mẹ kiếp, xe ông
mày dừng rồi mà cô còn đâm vào, cô bị mù à!”
Lâm Lệ tự biết mình đuối lý cũng không nói nhiều, chỉ nói xin
lỗi: “Xin lỗi, là lỗi của tôi, phí sửa chữa xe tôi sẽ chịu trách nhiệm.”
Thấy Lâm Lệ nói như vậy, người đàn ông vạm vỡ kia nhướng
mày, nhìn Lâm Lệ nói: “Không cần phiền phức như vậy, trực tiếp
bồi thường tiền là được, cô trực tiếp đưa tiền cho tôi.”
Lâm Lệ cũng không có lòng nào nhiều lời với anh ta, chỉ muốn
nhanh nhanh giải quyết chuyện này, cho nên khi nghe anh ta nói
như vậy liền gật đầu hỏi: “Phí sữa chữa bao nhiêu?”
Thấy Lâm Lệ dễ nói chuyện, người nọ dĩ nhiên sẽ không bỏ
qua cơ hội tốt như vậy, trực tiếp dùng công phu sư tử ngoạm nói:
“Xe của cô đụng hỏng thanh an toàn và đèn hậu của xe tôi, cô đưa
2000 tệ, chuyện này coi như bỏ qua.”
“2000!” Lâm Lệ trừng to mắt, cô đụng phải xe anh ta là cô
không đúng, điều này cô không hề trốn tránh trách nhiệm, nhưng
mà cũng không có nghĩa vì thế mà cô tiêu tiền như rác, chỉ vào xe
anh ta nói: “ông anh này, xe của anh là xe gì a, thanh an toàn và đèn
hậu xe anh mà đòi 2000 tệ, sao anh không đi cướp ngân hàng hả!”
“Làm sao, cô đâm vào xe của tôi giờ không muốn bồi thường
phải không?” Người nọ híp mắt nhìn Lâm Lệ, đưa tay xắn xắn tay
áo.
Lâm Lệ cũng không phải là người dễ bắt nạt, khi còn ở trường
học không ít lần ra tay mạnh mẽ, tất nhiên sẽ không bị anh ta dọa
mà lui về, tiến lên một bước nói: “200, anh có muốn hay không, nếu
không thì chúng ta báo cảnh sát xử lý.”
“200, cô cho tôi là ăn xin à!” Người đàn ông cao lớn tức giận
đến nghiến răng, hung ác nói: “Ta cho cô biết, ở cái Giang Thành này
không ai không nhận ra Bưu ca tôi, hôm nay cô đưa 2000 tệ thiếu
một đồng cũng đừng nghĩ.”
Lâm Lệ nhìn thẳng anh ta, trên mặt không chút sợ hãi, “Bưu ca
đúng không, tôi cũng không bị hù dọa đâu, 200 tệ nếu anh không
muốn chúng ta trực tiêp báo cảnh sát, để cho cảnh sát đến xử lý, đến
lúc đó có còn được 200 tệ hay không ta cũng không dám đảm bảo
đâu.”