BẮT CÓC - Trang 202

Chương 26:

CHẤM DỨT CUỘC CHẠY TRỐN – CHÚNG

TÔI VƯỢT FORTH

Đang giữa tháng tám, thời tiết tuyệt vời, nắng ấm báo hiệu một vụ mùa

sớm và bội thu. Tôi hoàn toàn bình phục và có thể lên đường.

Số tiền trong túi chỉ còn mức chúng tôi phải nghĩ làm sao đi cho nhanh,

bởi vì nếu không nhanh chóng đến chỗ ông Rankeillor ở Queenfery hoặc
trong trường hợp tới đó mà ông ấy từ chối giúp đỡ thì chúng tôi có nguy cơ
chết đói theo nghĩa đen.

Theo ý kiến Alan thì mức độ săn lùng chúng tôi đã giảm đi nhiều và có

thể nghĩ rằng sông Forth và chiếc cầu chính Stirling được canh phòng rất đại
khái.

— Nếu dính đến quân sự. – Alan nói – Thì điều cơ bản nhất là luôn luôn

xuất hiện ở những nơi người ta ít nghĩ đến nhất. Sông Forth là nỗi lo chính
của chúng ta. Cậu biết câu tục ngữ: “Sông Forth đặt những kẻ hoang dã nhất
trên cao nguyên vào khuôn phép” chứ. Vì vậy nếu ta tìm cách đi quanh vùng
bờ sông để sang Kippen hoặc Balfour. Chắc chắn chúng phục kích và tóm ta
ở đó. Còn nếu chúng ta đi thẳng qua chiếc cầu Stirling, tôi có thể đánh cược
là chúng ta vượt qua an toàn.

Và trong đêm đầu tiên, chúng tôi đã di chuyển tới nhà của một người họ

Maclaren, bạn của Duncan, và ngủ suốt ngày ở đó. Hôm ấy là hăm mốt
tháng tám.

Đêm đó chúng tôi lại lên đường, vượt qua một đoạn đường ngắn không

vất vả lắm. Ngày hăm hai, ban ngày chúng tôi nằm trong bụi thạch thảo,
nhìn thấy một bầy hươu trước mặt và ngủ mười tiếng liền dưới ánh mặt trời.
Đất ở trong khô cứng như đá, chúng tôi chưa gặp lần nào như vậy trong
cuộc hành trình. Đêm hôm sau chúng tôi tới dòng suối Allan Water và đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.