BẤT CỨ ĐIỀU GÌ EM MUỐN - Trang 191

Cho đến tận chiều muộn, cô đã sàng lọc nút thắt của các sự kiện, các giả
thuyết và nỗi sợ hãi đã lấp kín tâm trí mờ mịt của mình, giở từng trang nhật
ký, cố tìm ra chìa khoá của nút thắt, thứ duy nhất có thể giúp cô tháo gỡ
được cái mớ bòng bong mà mình đang bị vướng vào. Cô đã phát hiện ra vài
điều rất thú vị trong cuốn nhật ký, nhưng tình trạng cơ bản của cô vẫn thế:
ai đó đang cố gắng giết cô, cảnh sát đang lùng tìm cô và cô thì chỉ có một
mình.

Khi trời chiều dần chuyển sang buổi tối rồi ban đêm, một nút thắt mới

hiện ra: lẽ ra Mitch phải quay về rồi mới đúng. Dù anh đang ở đâu, dù anh
đang làm gì, thì giờ cũng đã hơn chín giờ rồi, và lẽ ra anh phải về nhà rồi
mới phải.

Sẽ thế nào nếu anh bị thương?
Sẽ thế nào nếu anh chết?
Sẽ thế nào nếu những phát súng không phải nhằm vào cô? Sẽ thế nào

nếu kẻ nổ súng đã định bắn Mitch?

Sẽ thế nào nếu kẻ đó tìm thấy Mitch?
Lần cuối cùng cô gặp Carlo thì anh ta sắp bị đưa vào khám, nhưng đến

giờ này thì anh ta chắc đã được thả rồi. Luật sư của ông Gio sẽ dễ dàng đưa
Carlo ra ngoài thôi. Giả như anh ta quyết định đặt dấu chấm hết cho mối
liên quan giữa Mitch và cô. Giả như anh ta quyết định đặt dấu chấm hết cho
Mitch.

Mae ngả người tựa đầu vào thành giường bằng kim loại và nhắm mắt

lại, giữ tập trung để không hoảng loạn. Cô chỉ có một mình cũng chẳng sao.
Cô có thể một mình lo liệu mọi thứ. Cô không cần Mitch phải lôi cô ra khỏi
những rắc rối.

Nhưng đúng là cô cần anh.
Cô hít vào một hơi rời rạc khi nhận ra điều đó. Cô cần Mitch vì chính

bản thân cô, không phải vì anh có thể bảo vệ cô, hay hỗ trợ cô, hay thậm chí
để ôm cô vào lòng.

Cô cần Mitch vì cô yêu anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.