BẤT DẠ THÀNH - Trang 108

cầu vượt, nhưng bất chấp tất cả, trong lòng Lý Dĩ Thành Dương Tiếu Văn
đã dần dần bị đẩy lùi trở về vị trí “người lạ”.

Cả tháng ba, họ gặp nhau năm lần, làm tình một lần.

Vài ngày cuối tháng ba, Đài Bắc đổ mưa lớn, Dương Tiếu Văn gọi điện,

lúc ấy Lý Dĩ Thành đang ngồi trên cầu thang hút thuốc với đồng nghiệp,
cậu bắt máy rồi đứng dậy ra một góc nghe, tán gẫu với Dương Tiếu Văn
mới thật dễ dàng và bình thản, “Hồi này với A Tả sao rồi?” giống như đang
hỏi bạn bè gần đây thú cưng trong nhà có chơi ngoan hay không vậy. Cậu
không gọi A Tả là Voldemort nữa, vì rất có thể, giờ cậu mới là Voldemort
của A Tả và Dương Tiếu Văn.

“Bọn anh đâu có gì đâu.” Dương Tiếu Văn vội đáp, như định giải thích.

Cần gì phải thế, cần gì phải giải thích với tôi. Thật chẳng thành thật chút

nào, Lý Dĩ Thành cười. Để ý đến tôi làm gì, giờ ta còn chẳng phải bạn lên
giường nữa rồi.

Cậu nhìn mưa tầm tã rơi bên ngoài qua cửa sổ, chẳng hiểu vì sao tự

dưng thấy muốn nôn.

Ngày đầu tháng tư, Khưu Thiên vào phòng Lý Dĩ Thành, “Họ về với

nhau rồi.” ngừng một lát lại tiếp, “Không phải tôi đang giỡn cá tháng tư
đâu.”

Lúc ấy Lý Dĩ Thành đang cặm cụi dán bưu thiếp đồng nghiệp đi nghỉ

trăng mật ở Châu Âu gửi cho lên bức tường xanh, nghe nói vậy rồi chỉ “Ừ.”
một tiếng, không phản ứng gì hơn. Mà liên lạc giữa cậu và Dương Tiếu Văn
cũng chết tại góc cầu thang bốn giờ chiều ngày hôm đó.

Ít ngày sau, Lý Dĩ Thành đột nhiên nghĩ, chuyện trở thành thế này, có

phải phần lớn là lỗi của cậu không? Nhưng thật tình cậu không dám chắc,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.