BẤT KHUẤT - Trang 133

Tôi khao khát đến nóng ruột, nóng gan muốn được để lại cho các con

tôi một vốn liếng tinh thần nào đó. Tình hình này, nhất định địch sẽ đày ải
chúng tôi tới chết thôi. Phận tôi, tôi quyết chết cho cách mạng và tôi không
lo. Tôi lại lo các con tôi liệu có trả được thù nhà, báo được nợ nước hay
không? Và tôi bồn chồn suy nghĩ những điều cần trăng trối cho các con tôi.
Tôi sẽ dặn các con tôi thế nào đây nhỉ? Mà phải, tôi sẽ dặn chúng: "Các con
phải nhận rõ chân lý, nhận rõ chính nghĩa và nỗ lực đem hết đời mình phục
vụ chân lý, chính nghĩa. Chân lý ấy, chính nghĩa ấy là chủ nghĩa Mác -
Lênin, là sự nghiệp cách mạng. Khi đã phục vụ chân lý và chính nghĩa, các
con phải một lòng một dạ trung thành, mọi tính toán, mọi ước mơ, mọi
hành động đều theo lợi ích của cách mạng hoặc những cái không có hại cho
cách mạng. Các con phải có tinh thần dũng cảm, có quyết tâm chiến đấu
đến cùng và có lòng dám hy sinh cho cách mạng. Các con cố tránh trong
đời đừng phạm phải sai lầm nghiêm trọng nhất của một người. Đó là sai
lầm về chính trị, như đầu hàng, khuất phục trước kẻ thù, thỏa hiệp với giai
cấp phản động. Đó là sai lầm về nguyên tắc tổ chức như xa dân, chống
Đảng v.v...

"Các con cố tìm mọi cách về thăm quê nội và nói với họ hàng rằng ba

đã làm trọn những lời ông dạy dỗ, đã không làm điều gì để ô nhục cho gia
đình họ Bùi...".

Tôi thở phào nhẹ nhõm. Tôi cảm thấy hình như các con tôi thông cảm

được nỗi lòng của tôi và hiểu hết được những lời tôi căn dặn.

Lúc có dịp ở chung với anh Phan Trọng Bình, tôi đã một lần đề nghị:

- Tôi nói với anh bây giờ như một người sắp chết nói với một người

sắp chết. Nếu anh sống sót về được xin anh cố tìm cách gặp mấy đứa con
tôi, nhắc cho chúng mấy lời di chúc ngắn ngủi của tôi...

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.