BẤT KHUẤT - Trang 191

- Mấy ngọn kia cũng đủ sáng rồi, khỏi phải bắc thêm.

Trước khi ra về, Tám còn nói lại:

- Mười bốn "phòng" này, các ông muốn ở đâu cứ việc ở, tùy các ông

nhé!

Hôm sau, trưởng ty y tế Côn Sơn đến gặp chúng tôi. Sau nó, một

người y tá khệ nệ một thùng sữa bột lớn tướng. Tên trưởng ty y tế nói:

- Cả Côn Đảo chỉ có ba thùng sữa bột. Một thùng để cho nhà bảo sinh,

một thùng cho những người ốm nặng nằm bệnh xá và thùng này, đại úy bảo
đem tặng các ông đây...

Lúc này, mỗi ngày chúng tôi đã có hai hộp sữa đặc để dùng rồi!

Chúng tôi ở những mười bốn xà lim thênh thang. Chưa bao giờ ở tù

mà lại rộng thế này! Chúng tôi chia ra "phòng ăn", "phòng ngủ", "phòng
tắm"... Chúng tôi bò đi xem tất cả mười bốn xà lim, tìm hiểu lịch sử của
mỗi căn. Mỗi xà lim đều có lịch sử của nó, đều mang những dấu vết thiêng
liêng. Đi xem các xà lim cũng chẳng khác nào đi xem di tích lịch sử, di tích
cách mạng, trong người dào dạt rất nhiều tình cảm cao quý.

Chúng tôi đã dừng lại rất lâu ở xà lim số 10. Ngay trên cửa xà lim này,

một hàng chữ lớn khoét bằng đinh làm cho chúng tôi bồi hồi, xúc động: VÕ
THỊ SÁU tức NGUYỄN THỊ SÁU. Chị Sáu đã ở đây! Còn dấu vết của chị
ở đây: hàng chữ kia do chính tay chị khoét lên tường trong những ngày
nằm chờ địch đem chị đi bắn. Tôi ngắm mãi dòng chữ không bao giờ phai
mờ ấy và trong lòng bùi ngùi khôn xiết. Chị Sáu, tôi đã nghĩ đến chị rất
nhiều, ngày tôi chưa bị bắt; từ ngày ấy, tôi coi chị là tiêu chuẩn, mẫu mực
mà tôi ráng noi theo. Vào tù, ra Côn Đảo, tôi đã bao lần mượn tấm gương
anh hùng của chị để giữ vững tinh thần chiến đấu, để có thể kiên trì chiến
đấu và bây giờ sau một chặng đường dài, tôi đang được đứng ở chính cái
nơi chị đã sống... ở chính cái nơi chị đã viết nên bài học cách mạng to lớn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.