BẤT KHUẤT - Trang 36

chết đã gần ngay bên, tôi nhắm mắt lại tự nhủ: "Không mong gì hơn, chỉ
mong làm được cái việc Võ Thị Sáu đã làm. Mình khuất phục là hết sức
nguy hiểm, là tự mình bôi nhọ mấy chữ người cộng sản, là tự mình phủ
định chân lý "chủ nghĩa Mác - Lênin bách chiến bách thắng"... Bọn chúng
là cái gì? Mình không thèm đọ sức với chúng. Mình không đặt vấn đề đọ
sức coi ai sẽ thắng, vì đặt vấn đề đọ sức như vậy là chưa khẳng định ý chí
quyết thắng địch. Ý chí của ta là quyết thắng chúng kia mà. Phải nhớ rằng
trước quân thù thế nào mình cũng là người của cách mạng... Thế nào mới
xứng đáng là người của cách mạng?...".

Dần dần những câu hỏi nhỏ nhẹ tuôn ra liên tiếp trở thành một cực

hình thật sự: chúng chẳng khác những nhát búa nện vào màng tai tôi, rung
chuyển cả đầu óc.

- Ông nuôi vịt cho hãng thì cho vịt ăn bằng lúa gì?

- ...

- Ông ở Thạnh Phú lên Sài Gòn bằng xe gì?

- ...

- Giá hột vịt ở chợ Cầu Ông Lãnh bao nhiêu một hột?... Một chục?

- ...

Có tiếng chúng thở dài ra vẻ ngán ngẩm. Cái thở dài ấy cũng là một

thứ điệu bộ, kiểu cách thôi. Tự nhiên nghe tiếng thở dài, tôi lại cảm thấy
hình như chúng lắc đầu và nháy mắt với nhau. Tôi càng im.

Đã hết một đêm thứ hai. Lại hết thêm một ngày thứ hai.

Và sắp sửa hết đêm thứ ba đây!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.