BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 121

mấy người đàn ông lớn tuổi, nhỏ nhất cũng hơn năm mươi tuổi, mà già hơn
thì ít nhất cũng bảy tám mươi tuổi.

“ Tứ thúc, mọi người tụ tập đông người ở chỗ này làm gì vậy? Mở hội

nghị à?” Vưu Tiểu Dũng kêu lên.

Lữ Minh Dương phát hiện lão bí thư cũng ở đây, còn đang bị mọi người

vây quanh ở trung tâm, xem ra ông ta chính là nhân vật chính của cái hội
nghị không chính thức này rồi.

Lão bí thư cũng không thèm liếc nhìn Vưu Tiểu Dũng một cái, nhàn

nhạt nói:” Không phải hội nghị gì cả, tôi đã không còn là bí thư thì có thể
mở cái gì hội nghị nữa chứ. Chúng tôi là thương lượng chuyện tu bổ ngôi
miếu đầu thôn thôi, việc này không phải cũng tính là mở hội nghị đó chứ?”

Vưu Tiểu Dũng tựa hồ cố nén cơn tức giận trong lòng, nói:” Tôi nói đó

là mê tín, thúc như thế nào vẫn không nghe ra. Tôi đã mời chuyên gia từ
thành phố đến, mọi người như thế nào còn đòi phải sửa miếu thờ a. Tôi đã
nói rồi, muốn sửa miếu thì trong thôn cũng không có kinh phí. Sao mọi
người không tự hỏi thôn phải đi đâu kiếm kinh phí đây, hay là mọi người tự
bỏ tiền túi của mình ra, nói tóm lại khi nào có kinh phí thì sẽ sửa chữa miếu
thôi.” Lão bí thư nhàn nhạt nói.” Chuyên gia từ thành phố đến thì sao,
không phải chuyên gia cũng không tìm thấy vấn đề gì đó sao, đây là vấn đề
liên quan đến phong thủy thì bác sĩ làm sao có khả năng giải quyết chứ.”

Vưu Tiểu Dũng tức nghẹn họng, bất lực quay đầu qua nhìn Lữ Minh

Dương, nói:” Cậu xem xem, cậu xem xem...”

Lữ Minh Dương mỉm cười, mở cửa xe lấy hai chai nước, cười nói:” Sửa

miếu là chuyện tốt mà, nhưng sửa miếu không thể chữa được bệnh. Tuy
bây giờ chúng tôi còn chưa tìm ra là bệnh gì tạo thành hiện tượng loại này,
nhưng nếu thêm một thời gian nữa nhất định có thể giải quyết triệt để vấn
đề này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.