BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 138

chỉ là một thực tập sinh nho nhỏ mà lại dám tranh giành danh tiếng với bọn
họ.

Đem cái DV cất vào cái túi nhỏ, Chu Đình cười nói:” Được thôi, tôi sẽ

không ghi hình nữa, chỉ đi theo anh xem một chút chắc là được chứ nhỉ?
Buổi sáng theo Hứa trưởng khoa đi khám sức khỏe cho mấy đứa nhỏ, vừa
mệt vừa nhàm chán, tôi cũng không muốn buổi chiều lại tiếp tục như vậy.”

Lữ Minh Dương bất đắc dĩ, đành nói:” Được, vậy bây giờ chúng ta đi

đi.” Hắn nói xong, liền đứng lên, trong lòng cũng không biết tại sao đồng ý
cho Chu Đình cùng đi, đến tột cùng là bởi vì bất đắc dĩ hay là bởi vì Chu
Đình đã đem đến cho hắn chút cảm giác ấm áp kia?

Hai người sau một hồi hỏi thăm đã tới được nhà của đứa nhỏ kia, mẹ

đứa nhỏ vừa thấy vị bác sĩ mới cứu lại tính mạng đứa con của mình, vội
vàng nhiệt tình mời hai người vào trong nhà, rồi lại bận rộn đi nấu trà.

Đứa nhỏ đã không còn vấn đề gì, chỉ là giống như vừa mới trải qua một

cơn bạo bệnh, tinh thần có chút uể oải. Lữ Minh Dương nhìn nhìn Chu
Đình, trong lòng thoáng có chút hối hận vì sao mình lại đồng ý cho cô ta
cùng đi, có cô ta ở đây, hắn như thế nào có thể hỏi chuyện đứa nhỏ đây?

Thật may, Chu Đình đúng lúc này hỏi đứa nhỏ WC ở chỗ nào, sau đó

cầm lấy túi xách ra khỏi phòng. Lữ Minh Dương vội vàng nắm lấy cơ hội,
lại gần đứa nhỏ thấp giọng hỏi:” Tiểu Binh, thúc thúc hỏi cháu mấy vấn đề
được không nè?”

Đứa nhỏ ngước nhìn Lữ Minh Dương, dùng thanh âm yếu ớt nói:” Mẹ

cháu kể mạng của cháu là do thúc cứu, thúc thúc muốn hỏi cái gì cháu nhất
định nói cho thúc nghe.”

Lữ Minh Dương mỉm cười gật gật đầu, nói:” Cháu còn nhớ rõ buổi trưa

chuyện xảy ra như thế nào chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.