BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 137

uống nha.”

“ Không cần đâu, hôm nay cảm thấy tốt hơn nhiều rồi.” Lữ Minh

Dương nói, trong lòng lại cảm thấy Chu Đình này chẳng những bề ngoài
nhìn cũng được, mà lòng dạ cũng rất tốt. Được một cô gái quan tâm như
vậy, đối với Lữ Minh Dương không ngờ là lần đầu tiên.

“ Vậy thôi được. Nếu anh thấy chỗ nào không khỏe thì tìm tôi nha, tôi

đem theo rất nhiều thuốc thông dụng đó.” Chu Đình nói,” Bác sĩ Lữ, buổi
chiều anh dự định làm gì đây?”

“ Cô không cần gọi tôi một tiếng bác sĩ Lữ hai tiếng bác sĩ Lữ, tôi chỉ là

một thực tập sinh thôi. Cô kêu tôi là tiểu Lữ hoặc là Lữ Minh Dương cũng
được.” Lữ Minh Dương mỉm cười, nói:” Buổi chiều tôi tính đi thăm đứa
nhỏ kia.”

“ Tôi đây với anh cùng đi đi, thuận tiện cho anh lên hình luôn.” Chu

Đình nói xong liền cho tay vào trong cái túi nhỏ của cô lấy ra chiếc máy
mini DV.

“ A, thôi đừng ghi hình tôi làm gì. Buổi chiều nhóm người Trương giáo

sư tiến hành kiểm tra sức khỏe cho mấy đứa nhỏ trong thôn, hay là cô ghi
hình bọn họ nhiều nhiều đi, dù sao mấy người họ mới là chuyên gia, tôi
chẳng qua chỉ là một thực tập sinh nho nhỏ thôi.” Lữ Minh Dương mỉm
cười nói, hắn muốn buổi chiều đi thăm đứa nhỏ kia thực ra mục đích không
chỉ là xem bệnh đơn giản như vậy, hắn còn hy vọng có thể hỏi một chút
chuyện của đứa nhỏ đầu tiên trong thôn có thể thoát khỏi tay ác linh này
trong mười mấy năm qua, hy vọng tìm ra được manh mối giá trị gì đó.

Chu Đình a a cười, cô làm phóng viên, tự nhiên hiểu được trong xã hội

này quan hệ giao tế là rất quan trọng. Cô nghĩ Lư Minh Dương không
muốn được ghi hình chính là vì sợ nhóm người Trương giáo sư cho là hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.