BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 198

Thôn dân đã giải tán hết, trong thôn khôi phục lại yên tĩnh, một loại yên

tĩnh làm cho người ta cảm thấy áp lực, cảm thấy sợ hãi.

Trương giáo sư buổi tối hôm nay không có đọc sách, nằm ở trên giường

trừng trừng mắt nhìn xà nhà ngẩn người, đây là lần đầu tiên ông ấy có sự
hoài nghi về niềm tin khoa học của mình. Lão bí thư là người quen biết, tuy
lão đầu này không mấy làm cho người ta có cảm tình, thích ra vẻ quan gia,
nói lời nào cũng giống như mình là lãnh đạo, mỗi câu đều phải thêm cái từ
“thôi” cuối câu, nhưng nếu nói ông ta là một người mắc bệnh động kinh,
nói thế nào chính mình cũng không tin tưởng, ông ta sống đến sáu bảy
mươi tuổi, lại đột nhiên phát bệnh động kinh mà chết.

“ Tiểu Lữ, cậu thử nói chút xem Tam Hà thôn này vì cái gì lại có nhiều

người phát bệnh động kinh như vậy chứ?” Trương giáo sư thở dài, nói.

“ Trương giáo sư, ông không phải đang làm khó tôi à. Ông thâm niên

như vậy còn tra không được, tôi như thế nào lại biết chuyện gì xảy ra?” Lữ
Minh Dương cười nói.

“ A a, cũng đúng a.” Trương giáo sư thở dài một tiếng, cười nói:”

Không nói nữa, đi ngủ, để ngày mai có tinh thần khẩn trương tra ra nguyên
nhân mới được.”

Lữ Minh Dương thầm nghĩ, ngủ thôi, ông nên ngủ sớm một chút, tôi

mới có thể đi ra ngoài làm chuyện nghiêm túc được.

Trước mắt quan trọng nhất chính là quay lại con đê tìm hiểu xem, đến

tột cùng lão bí thư trước khi chết vì cái gì lại muốn đào cái lỗ đó, chỗ đó
đến tột cùng cất giấu cái bí mật gì, vì sao lại chọc giận ác linh kia.

Ước chừng qua hơn nửa giờ, nghe được tiếng hô hấp đều đều của

Trương giáo sư, dần dần phát ra tiếng ngáy nho nhỏ, Lữ Minh Dương lại
lưu ý đến căn phòng cách vách không có động tĩnh gì, lúc này mới nhẹ tay
nhấc chân mở ra cửa phòng, lặng lẽ hướng cổng thôn đi tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.