BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 216

đến hai cây nến, đặt ở cái bàn nhỏ đầu giường Kim lão thái.

Nhất thời chỗ này sáng lên rất nhiều, Lữ Minh Dương giương mắt nhìn

Ngô tam thúc, nhưng ngoài những nếp nhăn già nua trên mặt ông ta, cũng
không có thần sắc hung ác gì, ngược lại là một loại thần sắc từ bi như đức
phật.

Ngô tam thúc liếc mắt nhìn Chu Đình nằm trên chiếu cỏ, không nói gì

chỉ thở dài một tiếng, nhẹ nhàng lắc lắc đầu, xoay người hướng tới cửa
miếu đi ra, vừa đi vừa nói một tiếng:” Đi thôi, tất cả đi thôi.”

Lữ Minh Dương nhìn Ngô tam thúc đi ra cửa miếu, mà đám tiểu quỷ

này cũng thu hồi ánh mắt quái dị trên người mình, sau đó tất cả đều theo
Ngô tam thúc hướng bên ngoài miếu đi ra.

Bên ngoài miếu truyền đến thanh âm Ngô tam thúc thét gọi bầy dê, đuổi

bầy dê dần dần đi xa.

Lữ Minh Dương thở phào một hơi, nếu nói vừa rồi ở trên đê chạm trán

Hồng y nữ quỷ kia là một hồi chiến đấu gian hiểm, thì đối đầu với bầy tiểu
quỷ này tuyệt đối càng là một loại thách thức cao hơn rất nhiều.

Hắn nằm mơ cũng chưa từng nghĩ qua lại có lúc mình gặp được nhiều

ác linh kinh khủng như vậy. Nếu không đoán sai, mấy tên tiểu quỷ này chắc
hẳn là mấy đứa nhỏ chết vì “Động kinh”, nhưng hắn thật sự không rõ mấy
đứa nhỏ đã chết này như thế nào có thể biến thành quỷ.

Phải biết rằng người bình thường sau khi chết đi, linh hồn tồn tại trong

thời gian rất ngắn, ngắn chỉ vài phút hoặc là mấy giờ mà thôi, có thể ba hay
năm tháng còn tồn tại đã là thập phần hiếm thấy, nhưng trong mấy đứa nhỏ
còn tiếp tục tồn tại này, đứa lâu nhất chỉ sợ có tới mười mấy năm.

Nhưng càng làm cho người ta khó có thể chấp nhận chính là, mấy tên

tiểu quỷ này lại tựa hồ có thể nghe được lời nói của Ngô tam thúc, tựa hồ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.