BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 260

ông ta đánh ra, nhưng đám tiểu quỷ này lại lạnh lùng không sợ hãi, đều
tung người bay tới...

Một trận cuồng phong thật lớn hoành hành khắp nơi bên trong tòa tiểu

miếu, chỉ một thoáng liền đem mấy ngọn nến trên thần án mà thổi tắt, chỉ
một thoáng tất cả đồ vật trong ngôi miếu đều bay lên không trung, chỉ một
thoáng Lữ Minh Dương cảm thấy toàn thân tựa hồ bị ngàn vạn con dao lam
cắt trúng, gắt gao đau đớn dưới từng tấc da.

Cuồng phong trong miếu làm cho người ta cơ hồ khó có thể đứng vững,

Lữ Minh Dương, Hồng y nữ, Chu Đình cùng Kim lão thái bốn người gắt
gao tựa vào thần án miễn cưỡng khống chế thân mình, mà Ngô tam thúc ở
giữa miếu đường lại giống như một cây cột cờ ngang nhiên đứng đó, hai
mắt lạnh lùng nhìn phong nhãn cực lớn mà mơ hồ - đó là ước chừng hơn
hai mươi cái oán linh đang điên cuồng quấn lấy thân thể Lưu thúc. (phong
nhãn: mắt bão)

Ở nơi phong nhãn là một đám ảo ảnh đang điên cuồng xoay tròn, vặn

vẹo, gầm rú, dần dần từ trong phong nhãn kia bắt đầu lộ ra một tia hắc khí,
sau đó càng ngày càng dày, tiếp theo nữa lại từ từ nhạt dần, sau đó dần dần
tiêu tán, một số gần như trong suốt...

Cuồng phong bên trong miếu dần dần ngừng lại, Lữ Minh Dương thầm

thở dài, Lưu thúc đã tiêu tán, đám tiểu quỷ kia cũng hoàn toàn biến mất,
trên mặt đất chỉ để lại một mũi tên bạc nho nhỏ, trong bóng đêm lập lòe ảm
đạm ngân quang.

Ngô tam thúc phát ra một trận ho khan kịch liệt, thân hình tựa hồ có

chút lay động, một bộ dáng đứng thẳng cũng không xong, tựa hồ đột nhiên
trong thoáng chốc già đi rất nhiều.

Ông ta chậm rãi ngẩng đầu lên, liếc nhìn Lữ Minh Dương cùng Hồng y

nữ, có chút khẽ thở dài, lại đảo mắt nhìn Kim lão thái, tựa hồ có chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.