BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 261

muốn nói nhưng cũng không nói gì, sau đó chậm rãi xoay người lảo đa lảo
đảo đi ra cửa miếu.

Ngoài cửa miếu bầy dê như trước đứng ở nơi đây, chỉ là bầy dê này tất

cả đều có chung một bộ dáng ủ rũ buồn rầu, trong con mắt nửa khép nửa
mở của chúng cũng thiếu đi một phần linh quang quỷ dị vừa rồi. Ngô tam
thúc thanh âm già nua yếu ớt quát một tiếng, bầy dê nhất thời náo loạn, đội
ngũ chỉnh tề nhất thời hỗn độn, thậm chí có vài con giống như khóc oe oe
chạy đi.

Thân ảnh Ngô tam thúc lảo đảo, cố hết sức đuổi bầy dê dần dần đi xa,

Kim lão thái lại thở dài một tiếng, khóe mắt lại chảy hai dòng lệ già.

Cô cháu gái yên lặng tiến lên vài bước, yên lặng nhìn Kim lão thái. Kim

lão thái trong mắt tràn đầy thần sắc từ ái, hai bà cháu yên lặng nhìn nhau,
một lát sau bé gái chậm rãi xoay người lại, kéo tay tiểu Binh, từng bước
quay đầu lại hướng cửa miếu đi ra.

Theo từng bước chân của chúng, thân ảnh chúng lại càng ngày càng

nhạt, ẩn ẩn còn lộ ra một tia ánh sáng, ngay một khắc chúng bước qua khỏi
cửa miếu kia, hai đứa rốt cục dung nhập vào trong không khí, rốt cuộc nhìn
không thấy nữa...

Kim lão thái chậm rãi xoay người, thần sắc trên mặt cũng không biết nói

là cao hứng hay là thương tâm. Bà ta gạt đi giọt lệ nơi khóe mắt, nhẹ nhàng
thở dài một tiếng, cầm trong tay cái bật lửa kém chất lượng kia nhẹ nhàng
đánh lên một ngọn lửa, đem ngọn nến trên thần án thắp sáng trở lại, thì thào
nói một tiếng:” Trời không còn sớm, nên đi ngủ...”

Nói xong, bà ta đem Chu Đình trả lại vào lòng Lữ Minh Dương, rồi

hướng phía giường của mình đi tới, lúc này bước chân của bà ta lại tựa hồ
thiếu đi một phần nhẹ nhàng, dưới chân phát ra từng tiếng đế giày ma sát
với mặt đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.