BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 302

Cô nhìn dòng người ra ra vào vào ở cổng bệnh viện, bỗng nhiên tự dưng

sinh ra một loại cảm xúc không rõ như vậy. Trong một đoạn thời gian ngắn
ngủi như vậy thật sự đã có quá nhiều sự tình phát sinh, làm cô có cảm giác
mình vô lực đón nhận.

Một lát sau Lữ Minh Dương cũng đi ra từ cổng bệnh viện, hắn ngồi vào

xe, thở dài, nói:” Não đã chết, linh hồn không còn, có cứu được cũng chỉ là
sống thực vật cả đời...”

---------------------------------------------------------------------------------------

---------

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.