BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 506

Lưu Cầm thoáng trấn định một chút, lại đột nhiên xoay người giữ chặt

tay Lữ Minh Dương, kêu lên:” Các người là cảnh sát? Nhất định phải bắt
hết đám ác ôn đó a... Cậu nói chuyện này là sao, cậu nhìn xem nhà tôi
giống nhà có tiền lắm sao chứ? Mấy chuyện xui xẻo này sao cứ rơi xuống
đầu chúng tôi a. Tôi đã gây nên tội nghiệt gì chứ a, cha đứa nhỏ chết sớm,
để lại căn nhà tồi tàn này vậy mà còn có người muốn vào đây cướp của...”

Lưu Cầm vừa khóc vừa la, Lữ Minh Dương bất đắc dĩ an ủi chị ta mấy

câu, trong lòng tính toán nên bắt đầu hỏi từ đâu.

“ Chị nói chồng chị đã mất sao?” Lữ Minh Dương hạ giọng, bâng quơ

hỏi.

“ Mất hai ba năm rồi. Cậu nói xem sao anh ấy lại nhẫn tâm như vậy a,

bỏ lại cô nhi quả phụ chúng tôi một mình chịu khổ a...” Lưu Cầm tru lên.

“ Anh ta chết như thế nào?” Lữ Minh Dương tiếp tục hỏi.

“ Anh ấy bị tai nạn xe!” Lưu Cầm vừa oán hận nói, vừa muốn ôm lấy

đứa con, miệng vết thương trên tay bị động gay đau, không kiềm được lại
khóc thét lên.

Lữ Minh Dương liền ôm lấy đứa nhỏ đặt lên sô pha, đợi Lưu Cầm ngồi

xuống bên cạnh nó, rồi lại hỏi:” trước khi chồng chị chết một vài hôm có
nói cho chị nghe sự tình gì đặc biệt không?”

“ Sự tình đặc biệt? Sự tình đặc biệt gì chứ?” Lưu Cầm khó hiểu nói.

“ Ờ, anh ta có kể cho chị nghe, khi anh ta đi xe buýt, chứng kiến cảnh

người ta gây gỗ gì đó? Ờ, có liên quan đến một nữ nhân.” Lữ Minh Dương
mớm hỏi.

“ Cậu hỏi chuyện này làm gì? Chuyện đó và nhà bị cướp có quan hệ

sao?” Lưu Cầm hồ nghi nhìn Lữ Minh Dương nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.