BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 587

“ Cũng bởi vì cô ấy qua đời, Trương đại sư lúc này mới mở kim khẩu,

thừa nhận thân phận của mình, lại còn nói các người lên núi nhất định sẽ
gặp nguy hiểm. Lúc này tôi và ông ấy liền lập tức đến viện trợ các người.”
Lão Mã liếc nhìn một lão nhân vẫn mặc y phục tù nhân như trước.

“ Tiểu Lữ a, chú đoán xem cao nhân lần này chú tìm được có lai lịch gì?

Trương đại sư chính là hậu duệ chính tông của gia tộc thiên sư đó a, ha ha,
viện nghiên cứu tìm kiếm bấy lâu, lại không ngờ ông ấy lại trốn ở trong nhà
giam.” Lão Mã ha ha cười nói.

“ Lão là người có tội.” Lão tù nhân Trương đại sư hờ hững nói. Nhìn

ông lão lúc này, tuy vẫn đang mặc một bộ đồng phục trại giam, nhưng đã
không còn sót lại chút nào dáng vẻ tù nhân lúc trước. Chiếc lưng khòm của
lão lúc này lại thẳng tắp, gương mặt khô gầy giờ đây hồng nhuận đầy sức
sống, nếu ông ấy có thêm một búi tóc bạc kết hợp với bộ râu dài, quả thực
có thể xứng với mấy chữ tiên phong đạo cốt.

“ Đại sư đừng nói cái gì tội với không tội, cho dù ngài có tội, hiện tại

ngài đã cứu được Hàn tiểu thư và tiểu Lữ, cũng có thể coi như lấy công bù
tội rồi a, ha ha.” Lão Mã ha ha cười nói.

“ Lão là người có tội.” Trương đại sư vẫn như như trước bình thản ôn

hoà nói ra một câu đó.

Lão Mã lắc đầu, thật sự là hết cách với ông già này. Ông ta đường

đường là hậu duệ gia tộc thiên sư, tự nhiên lại đi giả làm phạm nhân ẩn
thân trong nhà tù, ở đó một hơi hết ba mươi năm, nói ông ấy tâm lý bình
thường chắc không ai tin.

Lần này ông ta đồng ý đi theo mình, vốn bản thân cũng hoàn toàn bất

ngờ, phải biết rằng lấy năng lực của ông ta, nếu muốn bỏ đi nơi khác thì
cho dù có mười người như mình cũng không thể cản được. Mà nhớ lại lúc
ông ấy đặt điều kiện, thật khiến người ta không khỏi cười khổ --- đó là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.