BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 725

“ Anh tôi lại còn sống... He he... “ Tiểu Cầm vừa lảm nhảm vừa cười the

thé.

Hàn Di nhíu mày thật chặc, chẳng lẽ Ngưu Nhị Xuyên thật sự đã bay

vào gian phòng này?

“ Anh cô ở đâu rồi?” Hàn Di thấp giọng hỏi Tiểu Cầm.

Tiểu Cầm chợt đổi lại một vẻ mặt đau thương, nói:” Ca ca không để ý

tới tôi, ca, ca đi, không để ý tới tôi...”

Hàn Di nhất thời bung chân ngay lập tức vọt ra khỏi phòng.

Ngoài sân từ lâu đã không còn bóng dáng của Ngưu Nhị Xuyên, vẫn là

mặt tuyết sạch sẻ, như cũ không có bất kỳ dấu chân nào.

Hàn Di nhíu mày thật chặc, nhìn xuống dưới chân. Đây là vị trí duy nhất

dưới mái hiên không bị tuyết đọng, đối diện ngay vách tường phía đông của
sân nhà. Rất có thể Ngưu Nhị Xuyên thông qua một điểm này mà nhảy ra
ngoài sân nên không lưu lại dấu chân nào.

Hàn Di từ mái hiên chạy nhanh tới bức tường phía đông, bức tường

cũng không cao, Hàn Di tung người bay lên, đạp lên vách tường hai cái
mượn lực liền có thể nhảy qua.

Bên ngoài sân là một khu đất trống nho nhỏ, trên mặt đất có một hàng

dấu chân thật sâu, sải chân rất rộng, nhìn kích thước dấu chân tựa hồ chính
là của Ngưu Nhị Xuyên lưu lại.

Dấu chân đi thẳng về hướng tây, mà theo hướng đó chỉ có một căn nhà,

chính là căn nhà của Ngưu Tam gia cho mình và Lữ Minh Dương tá túc, mà
lúc này Lữ Minh Dương còn đang ở đó tĩnh tọa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.