BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 766

“ Không kịp nữa.” Hàn Di nói vội một câu, cầm điện thoại lên, xoay

người lập tức vọt ra khỏi phòng, ngõ hẻm bên ngoài sân đã truyền đến hàng
loạt tiếng bước chân, trong chốc lát ánh đuốc loé lên, ánh lửa xuyên qua
vách tường nhà chiếu đỏ cả mái ngói, nhìn cảnh này tựa hồ đám thôn dân
kia đang kéo tới nơi đây, hơn nữa nhân số tuyệt đối không ít.

Hàn Di xoay người chạy về phía vách tường gần đó, đạp hai cái lên

tường, khẽ mượn lực một chút liền trực tiếp nhảy qua. Lữ Minh Dương
cười khổ một tiếng, cũng vội vàng đuổi theo bóng cô bay qua tường nhà.

Phía ngoài chính là mảnh đất hoang phía đông thôn, trên bãi đất hoang

mọc đầy bụi rậm, xuyên qua khe hở của bụi rậm, có thể thấy gần như tất cả
nam nhân trong thôn đều chặn ở trước cửa nhà, còn có một số thôn dân
hướng sang hai bên hông nhà lao đi, nhìn kiểu này thì đúng là chuẩn bị đem
cả căn nhà bao vây lại, nếu như chậm chút xíu nữa, hiển nhiên là bị bọn
người này chặn lại bên trong nhà rồi. Lữ Minh Dương và Hàn Di cuối thấp
người xuống, vòng quanh mấy bụi rậm lặng lẽ nhắm hướng đông thôn bước
đi.

“ Phải nghĩ biện pháp liên lạc với chân núi ngay lập tức, chúng ta cần

trợ giúp của đại đội.” Hàn Di cau chặc chân mày, phiền não nói.

“ Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?” Lữ Minh Dương nhíu mày hỏi.

“ Nếu như ta không đoán sai, lão bà bà kia căn bản không phải là

người.” Hàn Di thở dài, nhẹ giọng nói,” Lúc nãy ngươi có chú ý đến chân
của lão thái bà kia không?”

“ Chân bà ta?” Lữ Minh Dương nhíu mày nhớ lại.

“ Bà ta đi chân trần đấy.” Hàn Di bình thản nói.

“ Chân trần?” Lữ Minh Dương chợt liên tưởng đến dấu chân vừa nhỏ

vừa nông trên mặt tuyết kia, chẳng lẽ dấu chân kia không phải do tiểu hài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.