BẤT NGỜ TẠI NHÀ GA KRECHETOVKA - Trang 60

"Bạn thấy, tôi làm gì được? Thôi cứ coi như là hôm nay không có gì.

Tới trạm Gryazi thì sao nào? Chuyến tầu này là chuyến tốc hành đến trạm
ấy thì cũng vừa buổi sáng rồi".

Dygin có vẻ sắp đành nhẫn nhục, nhưng bỗng nhiên y chợt thấy ở viên

Trung uý này có điểm yếu. Y bảo:

"Tôi không đi. Trung uý có thể bắt giam tôi được, nhưng tôi không đi

đâu cả".

Vừa lúc ấy có tiếng gõ cửa. Một người ăn mặc dân sự mặt phì nộn rõ

ra là thừa cơm thừa gạo, ông ta đầu đội một chiếc áo choàng mầu xám
muối tiêu, ông ta khom mình thật lễ độ để xin phép được vào phòng, ông ta
lẩm bẩm thế nào mà đến nỗi Zotov cũng chẳng nghe thấy ông ta nói gì.
Zotov vội nói:

"Vào đi, vào đi!"

Rồi chàng nhấc bàn tay che ống nói ra nói tiếp:

"Thôi được, Guskov, tôi sẽ nói lại việc này sau".

Chàng mắc ống nói vào máy.

Ông thường dân ở bên ngoài cửa không nghe thấy Trung uý nói gì, lại

hỏi:

"Thưa, tôi vào được không ạ?"

Zotov quá đỗi ngạc nhiên về giọng nói của người lạ, giọng nói của ông

ta trầm, quyền uy, giọng nói có sức mạnh dường như chủ nhân nó muốn
che giấu không cho lộ ra cái sức mạnh kỳ diệu ấy. Người đàn ông ấy mặc
chiếc áo choàng mầu rỉ sắt đậm, áo kiểu thường dân, nhưng ông ta lại mặc
quần nhà binh, chân đi giầy lính có quấn xà cạp. Tay ông ta lại cắp thêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.