BẤT NGỜ TẠI NHÀ GA KRECHETOVKA - Trang 58

Nghĩ đến Samorukov Zotov lại thấy giận sôi sục ở trong lòng. Chàng

căm ghét những kẻ như y, đúng y như chàng căm thù bọn phát xít, và khó
lòng quan niệm được rằng những con người ấy chỉ là một mối đe doạ nhỏ
bé. Chàng không làm sao hiểu nổi tại sao đồng chí Staline lại không ra lệnh
cho những thứ Samorukov ở trên thế gian này phải bị tội bắn bỏ ở ngay
trước kho quân lương của chúng, trước mặt đoàn hành quyết xếp hàng
nghiêm chỉnh.

Zotov nghĩ: "Không, thẳng Samorukov sẽ không đến thật", nghĩ như

vậy thì chàng lại thấy giận điên lên, đồng thời lại thấy hổ thẹn vì mình sợ y.
Nếu để bọn bốn người lính hộ tống bị bỏ đói này ra đi tay không với ba hay
năm ngày nữa, thì nhất định chẳng bao giờ Zotov lại dám chọc tức tên
Samorukov cả. Ấy vậy mà bọn bốn người này đã bị đói từ mười một ngày
nay…

Chàng nói vào ống nói:

"Guskov, anh nghe không, đừng sai lính đi gọi y nghe không, anh phải

đích thân đi kiếm y mới được. Anh đừng nói cho y biết về việc bốn người
lính hộ tống bị bỏ đói nhé, nhưng anh nói rằng Đại uý gọi y có việc khẩn
cấp, qua tôi, anh hiểu chưa? Sau đấy thì anh đưa y đến thẳng tôi. Tôi sẽ giải
quyết với y".

Guskov không trả lời.

"Sao anh không trả lời? Anh hiểu lời tôi bảo anh làm không? Nghe

lệnh rồi thi hành ngay".

"Nhưng Trung uý đã bàn lại việc với Đại uý chưa?"

"Việc ấy là việc của anh đấy à? Tôi là người chịu trách nhiệm về việc

này, không phải anh! Ngay lúc này Đại uý chưa được biết".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.