BẤT NGỜ TẠI NHÀ GA KRECHETOVKA - Trang 70

phẳng để tiện dụng vào việc nào đấy, phẳng bẹt như đồ trang sức bẹt chẳng
hạn này… Tôi mới leo lên bằng một cái thang, tôi thấy rằng nó là một cái
"hố bằng sắt", một cái hốc trống trơn chẳng có gì để ngồi, cũng chẳng có gì
để tựa hay bấu víu được. Trong toa ấy có than, đến khi tầu chạy, bụi than
cuốn lên mù mịt. Thế là tôi được nếm mùi khốn khổ trong toa tầu ấy, nhất
là lúc trời mưa xuống mới thật khổ hơn nữa…"

Zotov phá ra cười:

"Vậy mà ông bảo rằng đấy là phúc đức may mắn đấy hả! Tôi chẳng

thấy phúc đức may mắn ở chỗ nào cả! Áo quần ông làm sao giặt sạch
được!"

Rồi chàng lại cười, hai bên mép chàng vạch ra hai đường nhăn chạy

lên đến tận hai bên cánh mũi.

"May mắn phúc đức là khi tôi ra được khỏi toa tầu ấy, rũ bụi than đi và

nhận ra rằng đây là chuyến tầu về Nam. Tôi chạy dọc theo đoàn tầu chẳng
thấy toa nào mở cửa, toa nào cũng đóng chặt. Rồi tôi thấy có một người
lính từ trong một toa trống leo ra ngoài đi tiểu, rồi lại leo trở vào. Tôi bắt
chước anh ta cũng leo như vậy. Thật là lạ lùng nói không thể tin được, toa
tầu ấy toàn chăn len thôi!"

"Thế toa ấy không đóng cửa hay sao?"

"Không, không đóng cửa! Các chăn ấy nguyên cột lại mỗi gói năm

hay mười cái, nhưng lúc tôi vào thì nhiều gói lung tung cả rồi, vì thế người
ta có thể dùng các chăn ấy mà đắp được lắm. Trong toa tôi thấy có nhiều
người đang ngủ!"

"Ông cũng im lặng luôn!"

"Thế là tôi chui vào ba bốn cái chăn một lúc, tôi ngủ được một giấc

vừa dài, vừa ngon vừa ấm quá chừng suốt hai mươi bốn tiếng đồng hồ liền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.