BẤT NGỜ TẠI NHÀ GA KRECHETOVKA - Trang 95

Chàng nói chứ không tin là được việc, mặt nóng bừng.

Câu nói có thể khiến Iveritinov không vui! Nhưng ông ta lại có vẻ vui

vẻ:

"Như vậy thì ông tốt quá rồi. Tôi thật không dám xin xỏ ông quá nhiều

như vậy…"

Zotov quay đi, liếc nhìn bàn giấy, thận trọng đi ra cửa, tắt đèn.

"Tốt, thôi ta đi".

Vừa khoá cửa, chàng vừa bảo với Valia:

"Nếu có ai gọi dây nói cho tôi, cô bảo là tôi đi vắng vài phút rồi trở lại

ngay nhé!"

Iveritinov đi trước Zotov, ông ta vẫn khoác chiếc áo lạ lùng và với đôi

xà cạp quấn vụng về, cả hai đi qua dãy hành lang vừa lạnh vừa tối, hành
lang có ngọn đèn mầu xanh, rồi bước ra ngoài sân ga.

Trong bóng đêm tối đen, dưới bầu trời mù mịt, nặng trĩu, chẳng có gì

hơn là một trận mưa tuyết trắng xoá, tuyết ở độ đang tan.

Chuyến tầu đậu trên đường Số Một, ngay cạnh đấy. Chuyến tầu đen

ngòm, mầu đen còn đen hơn cả bầu trời cho nên vẫn có thể nhận ra được
những đường nét của mui các toa tầu. Phía bên trái, là đầu tầu, khoang chứa
than sáng rực với tro hồng nóng bỏng rơi xuống đường rầy và lập tức bị gió
cuốn đi ngay.

Quá về đằng trước chút nữa, ở chỗ cao hơn đầu tầu, có một ngọn đèn

tròn mầu xanh đứng trơ trọi một mình, ngọn đèn treo ở đấy như không dính
vào đâu cả. Ở phía đằng kia, về phía đằng đuôi chuyến tầu, có những tàn
than đỏ nhấp nhánh bốc lên từ các ống khói lò sưởi các toa chở hành khách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.