BẮT TRẺ ĐỒNG XANH - Trang 185

xin anh!
Th ật bất tiện khi người ta cầu xin bạn, nhất là khi đó chính là em gái.

Tôi thậm chí sầm cả mặt. Nhưng đành phải nhét tiền vào túi.
- Thế anh sẽđu chứ! – nó hỏi và nhìn tôi là lạ thế nào ấy. Rõ ràng nó đã
hoàn
toàn hết giận.
- Có thể, lần sau. Lần đầu anh xem em đu đã. Em cầm vé rồi chứ?
- Vâng.
- Thế thì lên đi, anh sẽ ngồi kia, trên ghế băng, xem em chơi.

Tôi ng ồi xuống ghế, còn nó lại gần đu. Đi vòng một lượt. Có nghĩa là

thoạt đầu nó đi vòng quanh bàn đu. Sau đó nó chọn con ngựa lớn nhất đã
sờn cũ màu nâu cáu bẩn. Bàn đu bắt đầu quay, và tôi thấy nó ngồi đu thế
nào. Bản nhạc “Khói mờđôi mắt” rất nhộn, rất nực cười. Tất cả lũ trẻđều cố
gắng tóm lấy vòng vàng, cả con Phoebe cũng thế, tôi thậm chí còn sợ nhỡ
nó ngã từ con ngựa chết giẫm kia thì sao, nhưng chả thể nói và làm gì được.
Với con nít bao giờ cũng vậy, một khi chúng đã định tóm cho được cái vòng
vàng thì đừng có cố ngăn cản. Chúng ngã thì ngã nhưng đừng bao giờ nói
với theo. Khi vòng đu kết thúc, nó trèo từ trên ngựa xuống, lại gần tôi.
- Bây giờ anh đu đi, - nó nói.
- Không, anh sẽ xem em thì hơn, - tôi nói, - đưa cho nó một ít tiền. – Emđi
mua vé nữa đi. – Nó cầm tiền.
- Em không giận anh nữa đâu, - nó nói.
- Anh biết rôi. Chạy đi, đu quay bây giờđấy.
Tự nhiên nó hôn tôi một cái. Rồi chìa bàn tay ra.
- Mưa! Đang mưa!
- Anh biết.

Các b ạn biết nó làm gì ngay lúc ấy không? – Tôi suýt chết vì cảm

động! Nó

mò vào túi tôi l ấy ra cái mũ săn đỏ, úp sụp xuống trán tôi. Thế em

không đội sao? – Tôi hỏi.
- Anh đội trước đã! – Nó nói.
- Thôi được. Nào, chạy đi, không đu quay bây giờ. Bọn nó giành ngựa của

em m ất. Nhưng nó không rời khỏi tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.