BẤT TỬ BẤT DIỆT - Trang 1046

từ mấy ngàn năm trước, thần công hấp dẫn nhiều người như vậy, cũng hại
nhiều người như vậy, dục vọng của con người quả…

Dần dần thi thể ít đi, đi được đến cuối đều là cao thủ, ít nhất cũng đạt tới

vương cấp cảnh giới. Nhưng kết cục của họ rất thảm chết rồi thân thể bị
đông cứng, vỡ tan dưới đất, không giữ được hoàn chảnh. Cũng may đến giờ
hắn vẫn chưa phát hiện thi thể Lãnh Vũ.

Thêm nửa tuần trà, hắn đến một đại điện, hàn khí ở đây khiến hắn không

chịu nổi, cảm giác ngây ngất dâng lên, da hắn cứng lại, không còn cảm
giác.

Đúng lúc đó, tam đại thần quyết trong thế thể hắn và Bất Tử ma công

đột nhiên vận chuyển với tốc độ gấp mười bình thường, cảm giác quay
cuồng tan biến, thần trí hắn tỉnh lại.

“Nguy hiểm, đây không phải là nơi ở lâu.” Hắn thật sự hoài nghi việc

Lãnh Vũ còn sống, cả đế cảnh cao thủ thân hoài thần quyết như hắn còn
chật vật như vậy, hà huống nàng mới là vương cấp cao thủ.

“Chắc vẫn còn sống, nàng ta tu luyện băng công từ bé, chắc thích ứng

được với nhiệt độ ở đây.” Hắn thầm an ủi.

Qua đại diện đó, hắn sang đại điện khác không hiểu hùng vĩ, rộng lớn

hơn bao nhiêu lần, minh châu sáng chói như mộng như ảo, trên tường băng
khắc các loại phù chú cùng các loại đồ đằng.

Ba thi thể tan vỡ dưới đất, đại điện còn một bức tượng băng nữa, một nữ

tử xinh đẹp tuyệt luân nhưng gương mặt hơi lạnh lùng bị băng phong trong
đó.

“Lãnh Vũ!” Hắn lạc giọng kêu lên.
Lãnh Vũ hình như đang nghĩ ngợi, chăm chú nhìn phù hiệu trên bức

tường băng.

“Lẽ nào…ta đến chậm một bước?” Hắn ngẩn ra, tuy không có cảm tình

với nàng, trong lòng hắn luôn ăn năn, giờ hắn thật lòng muốn cứu sống
nàng.

Nhìn dung nhan như ngọc trong băng, lòng hắn nhói lên, cũng vì hắn mà

nàng mới như thế. Hắn vào giang hồ, giang hồ phụ hắn nhiều nhưng hắn
cũng phụ người khác, chính là nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.