BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 109

rạp lên các cụm lúa mì, vội và kéo theo sau những khẩu pháo bốn bánh...
Binh lính súng đeo vai, tất cả đều đội mũ... Ai cũng muốn nhìn họ, để cảm
thấy tất cả sức mạnh và lòng tin tưởng. Đó là một nhu cầu cần thiết về tinh
thần lúc này.

Xê-li-véc-tốp trở về trung đoàn trên chiếc xe của nông trường. Qua bộ

dạng của anh, mọi người hiểu là nếu chỉ nhảy dù chậm một phút thì có thể
anh sẽ không còn ở giữa những người đang sống.

Bè bạn vây tròn ngay lấy anh và bắt đầu bông đùa. Anh phi công này dứt

một mảnh áo bị lửa cháy quăn lại, anh khác đòi đổi lấy đôi ủng.

- Bây giờ; cậu sẽ có việc để làm với chủ nhiệm hậu cần - Phi-ghi-sép

bông đùa giữa tiếng cười của mọi người - Trước khi phát hay đổi cho cậu
cái gì đấy, Ông ta sẽ lên lớp cho cậu về niên hạn các thứ quân trang.

Sáng hôm sau, vừa mới ngồi vào bàn ăn sáng, mọi người đã nghe thấy

tiếng động cơ.

- Máy bay ta đi ném bom - Mát-vây-ép vừa nói vừa chỉ một đoàn máy

bay đang tiến trên bầu trời.

Tôi nhìn về phía ấy và hoảng quá: từ phía đông, phía mặt trời mọc, bọn

Hen-ken đang tiến vào sân bay.

- Anh nói máy bay ta ư? - Tôi kêu lên, ném miếng thịt gà đang ăn và lao

ra máy bay ở đầu sân. Để đi đến nơi, nhiều lần tôi phải nằm rạp xuống đất,
nép mình vào những đám lúa mạch dày.

Vừa cầm lấy túi dù dưới cánh máy bay đã nghe thấy tiếng rít của bom

rơi. Theo bản năng, tôi áp người vào thân máy bay để tránh mảnh nổ.

Vài tiếng nổ rung chuyển đất, và trên không có tiếng ầm ì của bọn Hen-

ken đang bay trở lại.

Chỉ mới kịp vứt bỏ mấy cành cây to ngụy trang máy bay thì bọn Hen-ken

đã bổ thẳng về phía tôi. Những chiếc Mích đã cất cánh được, lấy độ cao ở
một phía khác. Bom ập xuống... vào đúng dãy máy bay. Quả bom rơi gần
nhất làm rung chuyển mặt đất. Một lần nữa, số phận may mắn của tôi lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.