BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 116

Những ý nghĩ của anh, sự hiểu biết về ngành hàng không, những lời

khuyên nhủ thân tình của anh, tôi không bao giờ quên...

Phong cảnh biển, bãi biển, những dấu vết trên cát, cuộc dạo chơi này,

làm tôi nhớ lại kỷ niệm về Khô-xta và Xu-prun. Tôi kể lại với Lu-ca-sê-
vích. Anh cũng đã đọc những truyện viết về Xu-prun, và đã nghe người nào
đó ở Cát-sin về nói là Xu-prun và Xtê-pha-nốp-xki đang chỉ huy hai trung
đoàn tiêm kích chiến đấu, hình như ở phía Min-xcơ.

- Ta quay về thôi chứ?
- Phi-ghi-sêp có vẻ còn muốn tiếp tục.
- Cậu ta còn đắm đuối trong giấc mộng. Thật không ngờ!.

Chúng tôi trở lại xe tải, đèn chiếu sáng báo động sục sạo trên bầu trời Ni-

cô-lai-ép. Những chớp nổ của đạn cao xạ vạch đỏ bầu trời rồi tắt ngấm. ánh
lửa đạn ra khỏi nòng và ánh lửa bom sáng lên ở chân trời, nhưng không
nghe tiếng nổ.

- Cao xạ làm ăn tốt! - Phi-ghi-sép lên tiếng. Cậu ta đã quay lại lúc nào

không ai biết - Nếu ở biên giới, người ta cũng đón chúng như vậy thì tốt
biết mấy?

- Hoặc giả, ở Bi-en-xư cũng được như thế - Lu-ca-sê vích chêm vào,

trong lúc vẫn đeo đuổi suy nghĩ của mình.

- Nếu như vậy thì ta sẽ không bao giờ biết là có cái vùng Tu-đơ-li ở trên

đời này.

Tiên đường trở về, không hiếu vì sao chiếc xe tải lại phanh gần căn hầm

ban tham mưu. Phi-ghi-sêp từ buồng lại nhảy ra lúc xe chưa dừng hẳn. Các
phi công đứng trong thùng xe phá lên cười.

- Đi đi, Va-len-tin, đừng lạc đường đấy! - Có người nói với theo cậu ta.

Tôi cảm thấy buồn. Không hiểu vì sao. Có lẽ là do đã nhìn thấy bùng lên

ở phía chân trời những ánh lửa cháy như ở Cô-tốp-xcơ.

3

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.