BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 119

Chúng bay sát mặt nước, làm cho tôi khó khăn khi định tiến công chúng.

Tiến vào gần chúng, tôi bổ nhào, tôi bắn, nhưng bên dưới là biển. Chiếc
Gioong-ke bay cuối bắt đầu bốc khói. Chỉ còn kết thúc, nhưng tôi đã xài hết
đạn dược.

Liếc nhìn chung quanh: không còn thấy bờ. Đã đến lúc phải quay về.

Bực mình vì đã không hạ được chiếc thứ hai. Nhưng dù sao, tôi cũng bằng
lòng khi quay về. Tôi vui sướng vì đã không rời bỏ chiếc Mích của mình,
con ngựa chiến nhỏ ngoan ngoãn của tôi; tôi lại ngồi trên chiếc máy bay
phù hợp nhất với cá tính của mình.

Trở về sân bay, tôi được biết bọn Đức sáng nay đã chiếm một làng gần

Bê-rê-dốp-ca, nơi hôm trước chúng tôi đã bay đến. Một trong những đồng
chí lái xe may mắn thoát khỏi làn đạn của ạoợn xạ thủ liên thanh mô tô cơ
giới địch. Anh đã trông thấy bọn phát xít bắn vào những cô phục vụ trẻ, khi
nghe súng nổ, từ nhà căng-tin chạy ra.

Xê-li-véc-tốp đứng bên cạnh tôi, cúi đầu, trầm ngâm nói:
- Đau khổ cho các cô bé, thật đau khổ. Và mình tiếc cả cho ngôi nhà

căng tin. Có lẽ mình cứ phải đóng vai công tử bột với chiếc áo ngoài ngắn
một vạt đến hết chiến tranh mất!

- Nếu cậu còn sống đến ngày thắng lợi, với tấm áo măng-tô đã gần rung

rúc, người ta sẽ đưa nó vào bảo tàng...

- Mình không mong gì hơn - Xê-li-véc-tốp nói
Từ Bê-rê-dốp-ca đến Tu-dơ-li, không còn xa. Ngày hôm sau, chúng tôi

lại phải chuyển sân bay lần nữa.

4
Chúng tôi còn chưa bố trí xong chỗ ăn ở tại sân bay mới thì đã nhận

được lệnh đi yểm hộ cho bến vượt Ca-khốp-ca. Lại nhìn thấy những dòng
thác người lánh nạn chạy khỏi U-cra-i-na từ bờ sông bên phải đang làm
mồi cho súng đạn.

Hạ lưu Sông Đơ-nhi-ép sủi bọt trắng. Ở đoạn này, bờ sông rộng mở cho

dòng nước cuồn cuộn sóng dữ tha hồ chảy. Không có loài chim nào, như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.