BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 142

lái, đang đứng cạnh thùng xe thì đại tá đến quát vào mặt tôi:

- Còn anh, đồng chí phi công, hãy làm gương đi?

- Một mình tôi ư?.
- Xe bọc thép sẽ mở đường. Đi đi!.
Dẫn đầu một tốp chiến sĩ, tôi chạy đến sau xe bọc thép động viên mọi

người và tiến về phía rừng cây. Đạn pháo rạch sáng trên đầu; trông rõ như
ban ngày. Bọn phát xít bắn trước mặt và hai bên sườn. Lưng cúi thấp,
chúng tôi theo sau xe bọc thép. Không còn có cảm giác sợ nữa: Ai cũng
biết: vượt qua bên kia rừng là thoát. Chỉ cần đi tới đó.

Bóng đen rừng cây hiện ra trước mặt. Chúng tôi bò vào rừng ẩn nấp.

Nhưng những người đến sau đã chen sát gót. Tiếng máy rú, cây cối gãy, Tôi
ra ngoài cánh đồng quan sát thấy hoả lực quân địch đang tập trung bắn vào
những người từ Séc-nhi-gốp-ca đi ra con đường trống. Các cô y tá của bệnh
viện đi qua chỗ tôi. Xe của họ đậu cạnh chiếc xe bọc thép. Đại tá không có
ở đây, tôi phải đứng ra chỉ huy. Tôi gọi hai chiến sĩ súng tiểu liên cầm tay

- Các đồng chí vượt đường cái, đi dọc theo rừng cây bắn sục sạo trong đó

xem.

- Rõ?

Họ ra đi. Xe cộ bây giở đã đỗ xít xịt, cái này sát vào cái khác. Xe tôi

cũng đầy ních người.

Vài phút sau. mấy tay súng tiểu liên trở lại báo cáo:
- Chúng tôi đã xem xét: không có người nào cả.

Xe bọc thép ngoặt tay trái men theo rừng cây. Các xe tải nối theo. Tôi

chạy về xe.

- Lên đường! .
- Không có cách nào nổ máy được, đồng chí chỉ huy.

Đoàn quân cứ tiến lên; còn chúng tôi phải ở lại một mình trong đêm tối.
- Mọi người nhảy khỏi thùng xe, chạy đuổi theo xe khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.