- Lên đây. Cầm lấy tay lái. .
Vui mừng vì được đổi ngôi, anh ta thử máy, kiểm tra các bánh rồi trèo
lên ca-bin, nắm lấy tay lái và nhìn tôi với nụ cười biết ơn.
- Thoát được không? - Tôi hỏi để động viên anh ta.
- Chắc chắn là thoát tất cả! Miễn là vượt được sông Béc-đa, rồi sông Ca-
ra-tít-sơ. Bờ sông rộng. Tôi đã ở đấy tôi biết.
- Vì cậu quen thuộc vùng này hơn mình, cậu hãy xử trí đi. Nào, cầm lấy
tay lái.
5
Không nghi ngờ gì nữa, sự việc đã diễn ra là một cuộc tiến công về tinh
thần và tâm lý. Phải tiến lên, luôn luôn tiến về phía trước, không được quan
tâm đến tiếng đạn réo, đến đồng đội ngã xuống, hy sinh và bị thương chung
quanh mình. Người chiến thắng là người không dừng bước, không quay lại
đằng sau.
Một đại tá bộ binh tập hợp thành đội ngũ tất cả những người ẩn trong
thung lũng, dải rừng ven đường, những người đang chờ đêm đến chọc
thủng vòng vây về hướng đông. Ông phân phối mọi người lên các xe, và ra
hiệu lệnh hành quân. Đoàn người chúng tôi vừa tiến ra quãng đường trống,
thì đạn pháo bắn lên trời, vào hai bên sườn ngay sát cạnh. Bọn xạ thủ súng
máy Đức bắt đầu xả đạn vào con đường.
Thật là cảnh tượng của một cơn ác mộng. Tiếng kêu la, tiếng rên rỉ,
người ngã xuống đất, người nọ đè lên người kia.
- Tiến lên! Tiến lên! - Đại tá vung cao khẩu súng ngắn, hò hét ầm ĩ.
Ông chạy dọc đội hình, cúi xuống những người nằm dưới đất mà thét:
- Đứng dậy! Sao lại bò như con vật thế? Phải tiến lên, tiến lên! Các anh
không hiểu à? Cứ bò bốn chân như thế này thì sẽ bị bắt làm tù binh hết.
Muốn thoát khỏi nơi đây thì phải chạy, phải chạy!
Đạn réo, mìn nổ. Dòng người chững lại, ùn tắc. Tôi định vòng qua đám
người hoảng loạn, vượt lên đầu đoàn quân và lao lên trước. Ra khỏi buồng