BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 170

- Ai sẽ dẫn đầu phi đội đồng chí? - Tham mưu trưởng hỏi Cô-mốt-xa.
Cô-mốt-xa hất đầu chỉ tôi:

- Pô-crư-skin, đồng chí ấy đã “mày tao” với bọn Mét-xe.
- Chưa được đâu - Tôi có ý kiến - Tôi chưa quen khu vực đó. Cho phép

tôi lần này bay làm biên đội trưởng hai chiếc đã.

Cô-mốt-xa đồng ý, và chúng tôi cùng lặng lẽ đi ra vị trí máy bay.

- Đây là máy bay của đồng chí - Cô-mốt-xa chỉ vào một chiếc Y-ắc. nói

xong rồi từ từ đi ra.

Đồng chí thợ máy cũ của tôi, Tsu-va-skin, đợi ở cánh máy bay; vẻ mặt

bối rối.

- Đồng chí đại úy - anh nói - đã có lần nào đồng chí không bằng lòng tôi?

Tại sao tôi không được chuẩn bị máy bay cho đồng chí?.

- Đồng chí có nghe thấy khi nào tôi quở trách đồng chí chưa?.
- Chưa. Vậy thì đồng chí hãy làm thế nào để người ta giao máy bay đồng

chí cho tôi.

- Được! Chúng ta sẽ cùng nhau làm việc.

- Cảm ơn, đồng chí đại úy. Chúng ta đã cùng trải qua nhiều giờ phút

thăng trầm. Còn với chiếc Y-ắc của đồng chí, tôi đã kiểm tra, tất cả đã sẵn
sàng

Nhìn thấy hai cô gái trẻ vận quân phục vừa đem dù lại tôi ngạc nhiên:
- Thế này là thế nào? Tsu-va-skin?.

- Đây là tốp ca múa của chúng ta - đồng chí thợ máy vừa đáp vừa cười: -

các cô gấp dù.

Những cái váy ngắn trên một sân bay: chuyện này chẳng đem lại điều gì

tốt lành cả. Tôi suy nghĩ như vậy khi nhớ lại một câu tục ngữ của những
người bay. Nhưng khi nhìn những cô gái gấp dù trẻ trung, vui tươi, thoải
mái, tôi đã quên đi thành kiến ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.