BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 178

Tôi đã coi “bản anh hùng ca về những chiếc Mét-xe” như một sự việc đã

xong và quên đi. Nhưng bây giờ nó lại từ dưới nước nổi lên.

Tôi đặt một câu hỏi với đồng chí thiếu tướng:

- Cho phép tôi hỏi, đồng chí giao cho tôi bao nhiêu thời gian với chiếc

máy bay đó?

- Lâu bao nhiêu tùy yêu cầu của các nhà quay phim. Họ muốn quay

những trận không chiến để làm phim lịch sử. Chúng ta sẽ tạo một chiếc
Mét-xe như thật với máy bay của ta.

Vì sao người ta gọi đó là lịch sử - tôi nghĩ - vì sao lại phải dàn dựng đặc

biệt một trận chiến đấu như thế. trong khi chỉ cần hai bước, trên mặt trận,
người ta có thể tham dự chừng nào người ta còn muốn những cuộc đọ kiếm
thực sự với kẻ thù. Nhưng lệnh là lệnh, phải làm việc cho các nhà quay
phim. Người ta nói: nghệ thuật đòi hỏi những hy sinh.

Tôi đến nhà kho, nơi người bạn cố tri đã được xếp xó, người ta đã cho

phép tôi nhận “cái thằng khốn kiếp” ấy, ở đây chẳng ai biết dùng nó vào
việc gì.

Trên đường đi, tôi thấy trên sân bay một máy bay ở thân có kẻ một mũi

tên hình dích-dắc mà hình như tôi đã biết. Tôi nhớ có nhìn thấy chiếc máy
bay này vào mùa hè trước, tại trung đoàn của Mác-kê-lốp. Nhưng bây giờ,
nó đầy mảnh đạn.

- Sao nó lại rơi vào đây nhỉ? Tôi hỏi một đồng chí thợ máy, biết chắc

rằng căn cứ của trung đoàn Mác-kê-lốp ở quá về hướng bắc hơn chúng tôi.

- Chính tôi cũng không rõ, tôi rất ngạc nhiên - Đồng chí thợ máy trả lời,

vẫn tiếp tục kiểm tra máy bay - Tôi rất ngạc nhiên về chuyện này, về cả
máy bay và phi công. Sau khi đã bị đòn như vậy

- Phi công có bị thương không?
- Bị thương, nói thế còn ít quá.

- Ai đấy?
- Một người tên là Xê-rê-đa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.