BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 213

- A, Pô-crư-xkin, vào đây, vào đây - Pô-grê-bơ-nôi nói, nhỏm dậy trên

giường để bắt tay tôi.

Trên khuôn mặt nhợt nhạt của anh, những sắc đỏ đã xuất hiện, một ngọn

lửa lấp lánh trong cặp mắt:

“Anh đang bình phục” - Tôi vui vẻ nghĩ.
Như đoán được ý nghĩ của tôi, Mi-kha-in A-ki-mô-vích cho biết anh sắp

đứng dậy được, và từ lâu anh sốt ruột muốn trở về trung đoàn. Cũng vì lẽ
đó, anh đã ra viện.

- Nào, kể cho mình nghe sự việc gì đã đến với cậu - Anh hỏi đột ngột

chuyển hướng câu chuyện. Rồi anh lại để rơi đầu xuống chiếc gối đồ sộ.

Tôi báo cáo với anh tất cả sự việc xảy ra và rút từ trong túi bản sao báo

cáo với tòa án mà Crai-ép đã ký.

Sau khi đọc tờ giấy, Pô-grê-bơ-nôi im lặng hồi lâu, nằm dài trên giường,

hai tay đặt sau đầu. Tôi cũng yên lặng, chờ xem anh nói gì.

- Đúng, Pô-crư-skin, tình hình khá phức tạp. Phải cố nghĩ cách kéo cậu

ra khỏi sự việc.

Tôi công nhận mình cũng có phạm một khuyết điểm, nhưng lưu ý là

người ta làm việc đã rồi và có thái độ vô nhận đạo. Trừng phạt một lỗi lầm
là một chuyện, nhưng cách thi hành vì bực dọc lại là chuyện khác. Tôi đề
nghị với Mi-kha-in A-ki-mô-vích thảo một chứng thực về vấn đề của tôi và
chuyển lên tòa án quân sự.

- Mình có hiểu cậu chút ít - Pô-grê-bơ-nôi mỉm cười nói - Cậu có lý để

nói rằng không được sổ toẹt tất cả những cái tốt trong cuộc đời một con
người khi anh ta phạm một lỗi lầm. Nhưng có một số thủ trưởng chúng ta
lại nghĩ khác: nếu có ai đấy lỡ một bước chân, phải dìm ngay trong bùn, sợ
rằng người đó sẽ đứng dậy, và đứng cao hơn... Cậu đã nhận nhiệm vụ chiến
đấu bao nhiêu lần?

- Trên bốn trăm lần.

- Và bắn rơi bao nhiêu địch?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.