BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 247

gan, nhưng biết nói gì nữa khi chính đồng chí phó tư lệnh cũng biết rõ như
chúng tôi về số lượng ít ỏi của các tổ bay có nhiệm vụ cản phá những đợt
tiến công ồ ạt của kẻ dịch. Kỹ thuật chắc là phải tùy thuộc vào khả năng
của chúng ta. Ở thời kỳ mà chúng ta còn ít máy bay hơn bọn Đức, chúng ta
phải liên tục phái các tốp máy bay để gây cho bộ binh ấn tượng là họ không
phải không được chi viện.

- Pô-crư-skin, sao im như thóc vậy. - Na-u-men-cô hỏi - Rời bỏ Crai-ép,

ông lại gần tôi và chờ nghe tôi nói.

- Không thể tiến hành chiến tranh như thế này, thưa đồng chí trung

tướng.

- Đồng chí không bằng lòng vì cái gì? Hãy nói ra
- Về vấn đề chúng ta tiếp tục thử đánh kẻ thù bằng bàn tay xòe cả năm

ngón. Chúng ta không phải ở vào năm bốn mốt nữa, thưa đồng chí trung
tướng, mà là năm bốn ba sau Xta-lin-grát.

- Đúng. nhưng theo đồng chí thì ta phải đánh thế nào?
- Bằng quả đấm! Phải bằng quả đấm và đánh trúng quai hàm, như người

ta nói. Vì sao chúng ta không thể phái một đội hình mạnh đủ sức chặn bọn
Gioong-ke trước khi chúng đến tuyến mặt trận? Thế mà chúng ta cứ tiếp
tục vo ve như những con ong bầu trên mặt trận? Và chỉ dùng có một tốp
bốn chiếc máy bay thì làm nên trò trống gì.

- Đừng nổi nóng. Hãy kể lại tỉ mỉ việc gì đã xảy ra - Na-u-men-cô nói,

giọng nhẹ nhàng, rồi kéo tôi đi dạo vài bước.

Vị tướng chăm chú nghe tôi kể không nói một lời, không tỏ vẻ đồng tình

cũng không bác bỏ những kết luận của tôi. Tôi không rõ ông nghĩ gì về
mình, ông sẽ mang đi cảm tưởng gì, nhưng tôi bằng lòng về cuộc trao đổi.

Sáng hôm sau, biên đội tôi cất cánh đầu tiên, và vẫn chỉ có bốn chiếc.

Khi giao nhiệm vụ, Crai-ép nhấn mạnh:

- Phải ở hết thời gian trên Crưm-xcai-a, không được để một trái bom

địch rơi xuống đó. Hiểu không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.