- Có thể đồng bộ chúng, không khó khăn lắm.
Trong trận chiến đấu tiếp theo, một máy bay ném bom địch gần như tức
khắc bị vỡ tan từng mảnh dưới làn đạn hỗn hợp của tôi. Những bạn chiến
đấu chứng kiến sự việc liền hỏi tôi đã bắn ở cự ly và điểm ngắm ở đâu. Tôi
bèn lộ bí mật cho các bạn.
Và ngày hôm sau, Giơ-mút đến tìm, càu nhàu với tôi:
- Này, anh làm gì thế? Bây giờ, mọi người đều đòi tôi sửa cò súng cả.
- Nếu họ đề nghị thì cần phải làm. Anh đã báo cáo việc này với chỉ huy
chưa?
- Chưa phải lúc. Một kỹ sư có thể tự quyết định những việc như vậy.
- Rất đúng! - Tôi nói và biết rằng không khi nào Crai-ép bằng lòng với
cách giải quyết như vậy.
Thời tiết bất ngờ chuyển xấu, trời đầy mây, mưa đã bắt đầu. Có thể vì
vậy mà cuộc phản công của ta phải dừng lại. Crưm-xcai-a vẫn nằm trong
tay quân địch.
Khi tranh luận, tổng hợp các bài học kinh nghiệm xương máu trong
chiến đấu, những phi công đều phát biểu là những chuyến bay tốp nhỏ giờ
không còn thích hợp nữa. Phải hành động bằng sức mạnh, chặn địch và diệt
các máy bay ném bom Đức trước khi chúng đến gần tuyến mặt trận.
Bộ chỉ huy Xô-viết đã cho chuyển đến khu vực chúng tôi hai đơn vị
mạnh, toàn máy bay tiêm kích Y-ắc có tốc độ, kiểu mới nhất.
Khi đội quân tăng cường này đến thì sự yên tĩnh đã ngự trị trên bầu trời
Ta-man. Nhiệm vụ chính của các phi công trung đoàn chúng tôi là bảo vệ
các tàu tuần tiễu sáng sáng đi trinh sát trở về. Các hoạt động ban đêm của
hải quân vào bờ bắc của biển A-dốp đã gây nhiều rối loạn ở phía sau quân
địch. Chúng tôi thành thật phấn khởi trước chiến thắng của các bạn, nhưng
bảo vệ những chiếc tàu nhỏ cũng là một nhiệm vụ khá buồn nản.
Trong cả thời kỳ tương đối yên tĩnh, chúng tôi chỉ nhớ có mỗi một nhiệm
vụ hơi khác thường. Một hôm, Crai-ép gặp riêng tôi, mở cặp bản đồ ra nói: