BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 271

- Chiến sĩ Xu-khốp.
- Chiến sĩ, thế là thế nào? Tôi không tuyển chiến sĩ.

- Tôi là phi công, thưa đại tá, nhưng khi rời trường, tôi chiến đấu trong

hàng ngũ kỵ binh.

- Không hiểu nổi, kiềm tra xem vì sao lại như vậy - Sư đoàn trưởng nói

với tôi.

- Rõ, tôi sẽ kiểm tra lại.

Tôi liếc nhanh mắt nhin Cô-xchi-a Xu-khốp, thân hình mảnh dẻ, quân

phục chỉnh tề, mặc dù quần, áo ngoài, xà cạp toàn là đồ cũ, màu đã bạc,
nhưng đôi mắt cậu ta ánh lên cái nhìn trẻ trung và vui vẻ, thêm chút tinh
nghịch. Và cái nhìn đó như muốn nói: “Thế nào, kiểm tra đi. Với tôi tất cả
đều hợp lệ. Các anh không phải là người đầu tiên nghe câu chuyện tôi kể”.

Tôi mỉm cười nói với cậu ta:
- Chiến sĩ! Và sau đó - Chúng ta cũng đều là chiến sĩ.

Lần lượt mọi người tự giới thiêu: Gô-lu-bi-ép, Giéc-đi ép, Tơ-sít-xtốp,

Các-pốp, Kê-tốp, Bê-ri-Ô-dơ-kin... Người cuối cùng này làm tôi nhớ lại
“cậu con nuôi” đã mất, Ô-xtơ-rốp-xki.

- Vì sao đồng chí gầy như con chim dẽ thế này? - Tôi tò mò hỏi cậu ta.
- Ở trường học, ăn uống không khá lắm và phải bay nhiều - Cậu thiếu úy

bối rối trả lời, có vẻ lúng túng và cá tính không rõ.

Những ngày sau, tôi kiểm tra tất cả các chàng trai ở trên không. Xu-

khốp, Clu-bốp, Tơ-rô-phi-mốp, Gô-lu-bi-ép, Giéc-đi-ép và Kê-tốp cho tôi
ấn tượng tốt. Có thể đào tạo nhanh. Còn Bê-ri-ô-dơ-kin, theo tôi, có lẽ nên
trả về trung đoàn dự bị...

Đợt huấn luyện bắt đầu. Các thanh niên học bay theo từng kíp và làm

quen với những bí mật của nghệ thuật lái đã hình thành dần ở trung đoàn
chúng tôi .

Một hôm, giữa lúc nghỉ, tôi nghe Xu-khốp kể lại, vì sao mặc dù là phi

công, anh vẫn chỉ là chiến sĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.