BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 317

Tôi ở giữa thị trấn, trong một căn nhà nhỏ bên cạnh một ngôi nhà thờ

không lớn, có vẻ cũ kỹ gợi buồn. Các bạn tập trung ở nhà tôi buổi tối đi dự
lễ giao thừa cổ truyền.

Niềm vui chưa thật ngự trị trên bàn các chàng trai. Không khí lại gợi lên

một buổi tối tiễn biệt. Số đông trong chúng tôi phải từ giã Séc-nhi-gốp-ca
trong vài ngày tới. Phó trung đoàn trưởng về chính trị Pô-grê-bơ-nôi đi
Max-cơ-va theo học ở trường. Clu-bốp, Xu-khốp, Giéc-đi-ép và Ô-li-phê-
ren-cô được phái đi công tác ở Ba-cu để nhận máy bay mới. Còn tôi, tôi
cũng đi tìm Ma-ri-a ở gần Dơ-nhi-e-prô-pê-tơ-rốp-xcơ.

Nhưng dù sao cũng là ngày Tết. Bầu trời đầy sao, bình yên trải dài trên

xóm làng, ánh đèn le lói ở những cửa sổ, phố xá vang tiếng hát, xua đuổi
khỏi tâm hồn chúng tôi phần nào ý nghĩ về chiến tranh. Cuộc sống tràn
ngập xung quanh...

Hôm sau, chiếc máy bay mà tư lệnh tập đoàn quân hứa cho mượn đã đến.

Sau khi xếp vào buồng lái những quần áo lót lông cho cô hành khách tương
lai của tôi, tôi trở lại chỗ ở, nơi các bạn bè đã tụ tập để chúc mừng tôi gặp
may mắn trong chuyến đi hơi đặc biệt này. Những lời trêu đùa và dặn dò
ran lên từ bốn phía:

- Không được trở về một mình đấy .

- Nhất là không được thiếu vài chai rượu Vốt-ca ngon.
- Làm thế nào khám phá được ở đấy cái thứ đồ xa xỉ ấy?
- Khi đi ngang, hãy làm một vòng quanh Dơ-nhi-e-prô-pê-tơ-rốp-xcơ.

Họ sẽ không để cho cậu trở về quê với hai bàn tay trắng.

- Trên đường bay phải cảnh giới phía sông Dơ-nhi-ép. Bọn Đức còn ở

phía bên kia sông. Một “con ngựa thi” như loại anh cưỡi là miếng mồi ngon
cho bọn tiêm kích đấy.

- Đừng có phun ra điều dữ... .
Hai giờ sau, tôi hạ cánh xuống vùng lân cận một thị trấn giống như Séc-

nhi-gốp-ca. Không mất nhiều thời gian để tìm trạm cấp cứu và ngôi nhà
tranh mà Ma-ri-a ở. Trông thấy tôi, cô mở tròn đôi mắt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.