BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 315

Đúng, thủ trưởng đã đoán ra ý định của tôi, cũng giản đơn thôi: tôi muốn

bay săn lẻ trên mặt biển khi trung đoàn đi nghỉ. Và, tôi nghĩ mình không
nên năn nỉ nữa. Tôi chỉ mạnh dạn đề nghị với ông một điều:

- Cho phép tôi đi máy bay đến Páp-lô-grát và đưa vợ tôi cùng đi trong

thời gian được nghỉ ngơi. Cô ấy là y tá

- Vợ cậu ư? Thiếu tướng hỏi lại, và chăm chú nhìn tôi.
- Vợ tương. lai, thưa thiếu tướng.
Tư lệnh tập đoàn quân không có ý nghi ngờ sự chân thành trong lời nói

của tôi.

- Được ông nói - Tôi cho cậu mượn máy bay riêng. Nó không phải là

một khúc ba-lát nhỏ đâu, chỉ còn thiếu cái đó để cho cậu ướp lạnh tình yêu
mà thôi.

Tôi sung sướng vì những lời tốt lành đó.
Trung đoàn của thiếu tá Mô-rô-dốp đóng ở khu vực Sáp lin-ca. Mô-rô-

dốp, người mà tôi đã quen từ hồi ở Ki-si-nhép, đã nói lên ngay từ ngày đầu
chiến tranh: sau khi hạ một máy bay trên vùng trời thành phố, anh còn đâm
vào một chiếc khác, và nhảy dù an toàn.

Trên đường đi, tôi nhớ lại trong óc khuôn mặt những phi công khác, mà

tôi quen biết trong cái thời kỳ khắc nghiệt đó. Họ còn sống không? Trung
đoàn có nhiều phi công tiêm kích từng trải, tuy nhiên những thành tích của
phi đội săn lẻ trên biển thì không xuất sắc. Bây giờ nó được thay thế bằng
phi đội của La-vri-nhen-cốp.

Tôi gặp lại Mô-rô-dốp trong căn hầm ở sâu dưới đất, nóng quá trời.

Chúng tôi trao đổi đến tận chiều, nhớ lại Ki-si-nhép, Ti-ra-xpôn và các bạn
bè của chúng tôi. Mô-rô-dốp cho biết: rất ít phi công mà chúng tôi đã cùng
chiến đấu hồi đầu chiến tranh còn sống đến bây giờ: Phần đông đã hy sinh
trong cuộc chiến đấu ở Xta-lin-grát.

- Hồi ấy, ở chỗ anh có một đồng chí trung úy, còn trẻ nhưng tóc đã bạc -

Tôi hỏi vì nhớ lại con người mà tôi đã có cuộc nói chuyện thú vị trước ngày
nổ ra chiến tranh - Đồng chí ấy giờ ở đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.