BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 333

Chúng tôi bay, cánh sát cánh trên những cánh rừng và những cánh đồng

ở miền trung nước Nga.

Ở cơ quan tham mưu Lực lượng không quân, nơi chúng tôi trình diện để

nhận lệnh lấy máy bay, mọi người ngạc nhiên và vui vẻ đón tôi:

- Anh còn sống ư?
Tôi bật cười.
- Không có gì dáng cười cả. Người ta nói với tôi rằng đã chôn cất anh.

Người ta báo cho chúng tôi là Pô-crư-skin đã chết.

- Ở đâu báo? ở nhà máy chế to máy bay ư?
- Không... Theo nguồn tin đài nước ngoài. Một ủy ban đặc biệt đã chịu

trách nhiệm làm sáng tỏ vấn đề.

Những thông tín viên nước ngoài có vẻ quan tâm đến cuộc sống của tôi.

Tôi nhận được lệnh ngừng ngay công việc chạy chọt để đưa máy bay về
trung đoàn và trở về mặt trận ngay hôm đó, trên những chiếc La-vốt-kin mà
tôi và Gô-lu-bi-ép phụ trách.

Điều bất ngờ về công việc này làm hai chúng lôi lo lắng: nếu cơ quan

tham mưu đặt thành vấn để quan trọng câu chuyện chiếc Ut-2, người ta có
thể giữ chúng tôi lại để yêu cầu trình bày, giải thích và những chứng cớ
chính xác về nguyên nhân của tai nạn này. Bỏ cả ăn trưa, chúng tôi chạy ra
sân bay và cất cánh ngay trên những con chim xinh đẹp có cái mũi tẹt và
hại sườn lấp lánh đuya-ra.

Chặng tiếp xăng dầu tiên ở Cuốc-xcơ. Ở Khác-cốp, người ta định giữ

chúng tôi lại vì thời tiết xấu. Nhưng chúng tôi vẫn không ngần ngại tiếp tục
bay dưới một trần mây muốn ghìm chúng tôi sát đất. Chúng tôi hối hả trở
về đơn vị, ở đó; có thể anh em cũng cho rằng chúng tôi đã chết. Phải sớm
cải chính những tin tức quá đáng này .

Bay sát những nóc nhà ở thị trấn Sêc-nhi-gốp-ca, chúng tôi hạ cánh an

toàn xuống sân bay. Khi xuống máy bay, tôi thấy đồng chí trưởng ban quân
lực của trung đoàn, trung úy Páp-len-cô chạy đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.