BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 375

trước người khác: để trả công bốc dỡ, người ta cho chúng tôi một hoặc hai
miếng bánh mì.

Với một chiếc ấm tự tạo, chúng tôi khoan khoái đun nước sôi, uống

không có đường thay cho chè, để nuốt trôi miếng bánh mì mới.

Những ngày đầu đến trường dạy nghề, tôi đã làm quen với Mi-sa Xóc-

khốp, Cô-xchi-a Lô-bát-xtốp, các anh em Đốp-trét-súc, Lô-mốp, Xê-li-nhép
và Pi-gi-cốp Mi-sa, một chàng trai có đức tính bình tĩnh nhưng kiên nghị và
có một quyết tâm cao, đã nhiều lần ngăn không cho chúng tôi làm những
việc dại dột, phi lý. Khi anh tham gia vào cuộc tranh luận, vấn đề được
sáng tỏ ngay. Anh có nhiệt tình công tác cao, chăm lo công việc, và chúng
tôi noi gương anh.

Một hôm, tôi kể với các bạn về ước mơ hàng không.
- Cậu định bay trên cái gì? Trên cánh diều à? - Cô-xchi-a giọng nói châm

biếm.

- Trên cánh diều ư? Ngày mai cùng đi với mình, mình sẽ cho các bạn biết

bay trên cái gì.

Một câu lạc bộ đầu tiên đang hình thành. Rất đông thí sinh, nhưng tôi

muốn các bạn tôi sẽ là những người ghi tên đầu tiên.

Buổi huấn luyện đầu tiên ở câu lạc bộ Ốt-xoa-vi-a-kin đã ấn định. Mi-sa

và Cô-xchi-a cũng đến dự và thấy trên sân bay một chiếc tàu lượn mới
toanh còn thơm mùi keo và sơn.

Từ khi vào xưởng máy, coi như anh cả trong gia đình, tôi vẫn giúp đỡ

cha tôi nuôi mẹ, bà, bốn em nhỏ cả trai và gái đang đi học.

Vào một ngày tháng Năm đẹp trời, tôi cùng với các bạn được gọi đến

Ban chấp hành Đoàn thanh niên Côm xô môn.

- Ký vào đây, - đồng chí phụ trách tổ chức của đoàn nói và trao cho

chúng tôi những quyển sổ đỏ nhỏ: giấy đi đường của đoàn.

Ngạc nhiên; tôi không tin vào mắt mình nữa vì trên đầu sổ có ghi: “Tuổi

trẻ, hãy vào không quân”. Tôi đinh nhẩy lên vui mừng thì Xi-khơ-vô ngăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.