BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 81

cô thôi thúc tôi nhanh chóng trở lại hàng ngũ bay và cất cánh cùng phi đội.
Tham mưu trưởng trung đoàn đã cho phép.

Tôi ngồi vào máy bay, lăn ra tuyến cất cánh. Khi hai biên đội ba chiếc

đầu tiên đã cất cánh. tôi tăng cửa ga: Động cơ chạy tốt, máy bay nhanh
chóng có tốc độ sắp sửa rời đất thì thình lình... đúng lúc đó, quả tim của
máy bay ngừng đập.

Đã hết đường băng, không còn chỗ lăn nữa. Tôi bóp phanh lượn vòng

vèo, cố dừng lại đúng ngay bờ một ruộng ngô.

Vẫn ngồi trong buồng lái, tôi tự hỏi: cái gì đã xảy ra vậy? Tại sao động

cơ lại tắt? Liếc nhìn bảng đồng hồ: xăng dầu vẫn đủ. Thử sờ các cần điều
khiển: bình thường. Tôi ngạc nhiên đến thiếu tự tin: chả lẽ qua sáu ngày, tôi
đã quên điều khiển máy bay?

Vích-to Pê-tơ-rô-vích I-va-nốp đi xe đến:

- Pô-crư-skin, chuyện gì thế?
- Chính tôi cũng chưa hiểu, đồng chí chỉ huy. Động cơ bị tắt.
- Có thể cậu đóng nhầm cần điều khiển nên tắt mất đường dẫn xăng?

- Chắc không phải như vậy. Tôi đã hành động chính xác.
Vích-to Pê-tơ-rô-vích chằm chằm nhìn tôi và nói với vẻ không hài lòng:
- Đưa ngay máy bay đi chỗ khác, giải phóng đường băng.

Không hiểu đồng chí ấy nghĩ gì, nhưng tôi cảm thấy khó chịu.
Trong ánh mắt của những thợ máy chạy đến, tôi cũng thấy những tia ngờ

vực.

Khi tôi đưa máy bay trở về vị trí đỗ, kỹ sư Cô-pi-lốp nhảy lên cánh, lo

lắng hỏi:

- Cái gì thế?.
- Động cơ bị tắt lúc cất cánh.
- Để tôi thử xem.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.