BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 91

đồng lúa mì nằm giữa những con đường.

- Mấy cậu hạ cánh xuống đồng lúa mì đã trở về - Đồng chí sĩ quan tham

mưu vui vẻ đáp.

- Họ làm thế nào mà thoát được nơi đó? - Tôi ngạc nhiên hỏi
- Với tài xoay xở và sự gan dạ - Đồng chí chỉ huy trung đoàn mỉm cười

giải thích - Vừa hạ xuống, họ tức tối kiểm tra ngay động cơ xem vì sao nó
dừng lại. Họ tìm thấy một viên đạn làm đứt ống dẫn xăng. Họ bèn lấy ở túi
bay một đoạn ống và dùng nó để nối lại đầu ống dẫn, quấn thêm dây thép
cho chắc và họ đã cất cánh lên được đúng lúc bọn Đức chạy xô tới. Sự lo
xa của người dẫn đường đã cứu thoát họ. Câu chuyện là như thế!

Tôi hình dung lại cánh đồng lúa mì, mấy người quanh chiếc máy bay

hỏng, bọn phát xít đang chạy tới. Mỗi thành viên trong tổ lái phải có sự can
đảm và một nghị lực như thế nào để cứu chữa chiếc máy bay bị thương
ngay trước mũi kẻ địch điên dại, rồi rút đi một cách táo bạo như vậy khỏi
móng vuốt của tử thần.

- Thôi! mời ông khách đi ăn cơm trưa - Trung đoàn trưởng nói.
- Một người khách bất đắc dĩ?=
- Đó là chuyện bình thường. Anh em cả mà! - Có thể nhận thấy sự hài

lòng trong giọng nói của người chỉ huy đối với những chiếc máy bay ném
bom của mình đã quay trở về sau khi hoàn thành nhiệm vụ.

Tôi cũng bằng lòng về chuyến bay, về những chiếc máy bay ném bom,

về biên đội tôi, và về sự may mắn đã giúp tôi thoát khỏi viên đạn pháo
bùng nổ ngay phía dưới chỗ ngồi.

2
Chủ nhà dù có tỏ ra hiếu khách đến đâu thì khách cũng không thể nào

cảm thấy dễ chịu như khi ở nhà mình. Người ta tiếp đãi tôi chu đáo, cho tôi
chỗ ngủ, cho ăn sáng khi tôi thức dậy cùng với những anh em phi công
khác để cùng ra sân bay, tất cả đều tuyệt: Nhưng tôi chỉ nóng lòng mong
được trở về nhà, ở đó tôi có bạn bè, có cuộc sống ở trung đoàn, và nhiều
thứ khác cũng như ở đây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.