BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 106

Sau đó mẹ lại dặn tự chăm sóc tốt cho bản thân, rồi cuối cùng mới nói

“cứ thế đi”.

“Dạ, cứ như vậy đi.” Lan Hinh nói. Khi nói chuyện với người nhà,

không nói “bye bye”, vì ba mẹ không hiểu tiếng Anh, hơn nữa cũng không
muốn tiếp nhận những từ ngữ của đám “Quỷ tây” du nhập. Mà nói “Hẹn
gặp lại” thì tựa hồ quá mức hình thức, cho nên mỗi lần câu nói cuối cùng
đều là “Cứ như vậy đi.”

Nhưng Lan Hinh cũng không dám cúp máy trước, còn nhớ rõ có một lần

trò chuyện cùng mẹ, đến cuối cùng mẹ nói “Cứ như vậy đi”, mình đáp lại
rồi cúp máy, nhưng ngày hôm sau ở nhà lại gọi tới.

Ba hỏi có phải mình xảy ra chuyện gì không? Mẹ đã khóc suốt đêm.

Lan Hinh không hiểu, hỏi mẹ rồi mới biết được, hôm đó sau khi nói

chuyện mình cúp máy, tiếng vọng truyền tới từ trong điện thoại khiến mẹ
tưởng mình khóc. Mẹ không biết nên nghĩ mình ở bên ngoài phải chịu rất
nhiều ấm ức, gọi mình, mình lại không đáp, chỉ nghe thanh âm “ô ô”, sau
đó suốt đêm bà lăn qua lộn lại không ngủ được, khóc cả đêm. Hôm sau vẫn
lo lắng, liền kéo ba đi tìm điện thoại công cộng ở rất xa, lại gọi mình để hỏi,
mà mình cũng phải mất rất nhiều thời gian mới có thể giải toả được khúc
mắc trong lòng ba mẹ.

Có điều từ đó về sau, mỗi khi nhận được điện thoại từ nhà, Lan Hinh

cũng không dám cúp máy trước bên kia nữa…

Giữa trưa nhận được điện thoại của Ninh Hoà, nói chúc mừng sinh nhật.

Ông ấy là một trong số ít người biết được sinh nhật của cô, tuy nguyên nhân
rất đơn giản, vì hồi đó trong hồ sơ mình nộp cho công ty của ông có một vài
dãy số, trong đó đương nhiên có một số là ngày sinh của mình.

Tháng mười hai năm ngoái, khi ông ấy gọi tới chúc mừng sinh nhật,

mình thực sự bị bất ngờ, bởi vì ngày đó không phải sinh nhật mình, đến lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.